Viết đoạn văn (5-7 câu) chia sẻ một kỉ niệm của tuổi thơ emTuổi thơ em có rất nhiều những kỉ niệm đẹp, đáng nhớ. Đó là lúc cùng các bạn thả diều, chơi lò cò, chơi ô ăn quan, là lúc cùng các bạn nghịch ngợm, phá phách trên con đường làng Tổng hợp đề thi học kì 1 lớp 7 tất cả các môn - Kết nối tri thức Toán - Văn - Anh - Khoa học tự nhiên... Quảng cáo
Lựa chọn câu để xem lời giải nhanh hơn
Dàn ý 1. Mở đoạn Dẫn dắt, giới thiệu về kỉ niệm hồi thơ ấu làm em nhớ mãi: Kỉ niệm luôn đem đến cho chúng ta nhiều cảm xúc đẹp đẽ. Đặc biệt là những kỉ niệm thời thơ ấu đã trở thành hành trang quý giá trong cuộc sống của tôi cho đến bây giờ. Và em vẫn còn nhớ mãi về kỉ niệm… 2. Thân đoạn - Hoàn cảnh xảy ra:
- Đối tượng cùng trải qua kỉ niệm: người thân, bạn bè, thầy cô… - Kể lại những sự việc đã xảy ra theo một trình tự cụ thể. - Suy nghĩ, cảm xúc về kỉ niệm: Đem lại niềm vui hay nỗi buồn? Cảm thấy trân trọng, yêu mến?... 3. Kết đoạn Khẳng định lại giá trị của kỉ niệm với bản thân: Kỉ niệm đáng nhớ của thời thơ ấu đã trở thành một hành trang đẹp đẽ. Sau này lớn lên, tôi sẽ nhận ra… (bài học rút ra). Bài mẫu 1 Tuổi thơ em có rất nhiều những kỉ niệm đẹp, đáng nhớ. Đó là lúc cùng các bạn thả diều, chơi lò cò, chơi ô ăn quan, là lúc cùng các bạn nghịch ngợm, phá phách trên con đường làng. Hay là những kỉ niệm về trận đòn roi từ bố mẹ vì những lần chưa ngoan. Khi nhớ về những kỉ niệm thơ ấu đó em thấy trong trái tim mình tràn ngập sự xúc động, bồi hồi, một cảm giác hạnh phúc được lan truyền, bất giác em tự mỉm cười vì một phần kí ức. Những kỉ niệm đó là mảnh ghép đẹp nhất, trân quý nhất của em về những ngày tháng tuổi thơ đã trôi qua Bài mẫu 2 Tuổi thơ em là những tháng ngày cùng các bạn thả diều, chơi nhảy lò cò, bắn chim, bắt dế… Có lẽ kỉ niệm em nhớ nhất là những ngày thả diều trên triền đê lộng gió. Những chiếc diều tự làm xanh, đỏ, tím, vàng với những hình thù nguệch ngoạc của mấy đứa trẻ. Vừa chạy vừa thả những chiếc diều trên đê thật sảng khoái, đứa nào đứa nấy cười khoái chí, vui vẻ. Khi nhớ về kỉ niệm ấy, em thấy trong mình tràn ngập sự hạnh phúc, bồi hồi về một tuổi thơ tràn đầy tiếng cười. Bài mẫu 3 Tôi vẫn còn nhớ mãi kỉ niệm của ngày đầu tiên đi học. Tối hôm trước, mẹ đã giúp tôi chuẩn bị mọi thứ đầy đủ. Còn tôi chỉ cần đi ngủ thật sớm để ngày mai thức dậy đúng giờ. Sáng hôm sau, tôi thức dậy vào lúc sáu giờ. Tôi đánh răng rửa mặt, ăn sáng thật nhanh và mặc bộ đồng phục mới. Đúng bảy giờ, mẹ đã đưa tôi đến trường bằng chiếc xe máy cũ. Trên đường đi, tôi cảm thấy hồi hộp và lo lắng. Chẳng bao lâu, ngôi trường Tiểu học đã hiện ra trước mắt. Từ phía ngoài đường nhìn vào đã thấy chiếc cổng trường rất to, phía trên cao là bảng tên trường. Bên trong, sân trường rất rộng rãi, được đổ bê tông phẳng lì. Ngôi trường đã có hai mươi năm tuổi, đứng trầm lặng đón chúng em. Sau khi cất xe, mẹ đưa tôi đến phòng học số 20. Cô giáo đã đứng chờ trước cửa lớp. Tôi nép phía sau lưng mẹ mà không dám bước vào. Mẹ đã ân cần động viên tôi. Đến bây giờ, tôi vẫn còn nhớ lời mẹ nói: “Đi đi con, một chân trời mới đang chờ con ở phía trước”. Giọng nói nhẹ nhàng, cùng ánh mắt trìu mến của mẹ đã tiếp cho em một nguồn động lực to lớn. Tôi nghe lời mẹ bước vào lớp cùng cô giáo. Buổi học đầu tiên rất vui vẻ, thú vị. Tôi đã quen được rất nhiều bạn mới. Đến chiều về, tôi đã kể lại cho mẹ nghe về buổi học. Tôi cảm thấy thật hạnh phúc vì đã có mẹ ở bên vào một ngày đặc biệt. Bài mẫu 4 Tôi vẫn còn nhớ mãi về một chuyến đi cùng bố mẹ khi còn năm tuổi. Bố mẹ đã đưa tôi đến thăm thủ đô Hà Nội. Sau khoảng hai tiếng, xe cũng đến thành phố. Đầu tiên, em được đến viếng lăng Bác. Tôi và bố mẹ cùng xếp hàng để được vào trong lăng. Từng dòng người nối tiếp nhau. Bên trong lăng Bác khá lạnh. Các chú bộ đội mặc quân phục màu trắng, đứng gác rất nghiêm trang. Tôi đã được tận mắt nhìn thấy Bác Hồ. Khuôn mặt Bác thật hiền từ. Chòm râu dài, mái tóc bạc phơ. Vầng trán cao và rộng. Đôi môi thì như đang mỉm cười. Lúc này, lòng tôi cảm thấy vô cùng xúc động và tự hào. Sau đó, bố mẹ còn cho tôi đi thăm hồ Gươm. Hồ nằm ở quận Hoàn Kiếm, gần trung tâm thành phố. Nước hồ trong xanh, phẳng lặng. Xung quanh hồ, những hàng cây cổ thụ đứng trầm ngâm. Ở chính giữa là tháp Rùa cổ kính. Tôi còn được đi ăn rất nhiều món đặc sản của Hà Nội. Cả gia đình đã có nhiều kỉ niệm đẹp cùng nhau. Bài mẫu 5 Mỗi người đều có những kỉ niệm về thời thơ ấu. Tôi cũng có một kỉ niệm vẫn còn ấn tượng mãi. Hồi bé, tôi là một đứa trẻ ham chơi, nên khá lười học. Chuyện xảy ra khi tôi học lớp năm. Một hôm, sau giờ học, nhóm bạn trong lớp rủ tôi đi chơi game. Tôi không suy nghĩ mà đồng ý ngay. Chúng tôi mải chơi đến tận chín giờ tối. Khi bác chủ quán nhắc nhở mới nhận ra khá muộn. Tôi cảm thấy khá sợ và nhanh chóng đạp xe trở về nhà. Đến đoạn đường tối, tôi không để ý nên xảy ra va chạm với một chiếc xe máy từ trong ngõ đi ra. Tôi bị ngã và cảm thấy chân tay đều rất đau. Đến khi tỉnh dậy, tôi đã ở trong bệnh viện và nhìn thấy mẹ ngồi bên. Tôi rất muốn cất tiếng xin lỗi mẹ nhưng không dám. Tôi nhìn vào đôi mắt của mẹ. Đôi mắt nói cho tôi biết rằng mẹ đã lo lắng và buồn bã thế nào. Tôi biết mẹ đã rất lo lắng cho mình. Mấy hôm sau, tôi được về nhà. Khi trở về, tôi thấy mẹ đang ở trong bếp cặm cụi nấu ăn. Tôi nhẹ nhàng đi vào, toàn những món mà tôi thích đang bày trên bàn ăn. Tôi chạy đến và ôm lấy mẹ, khẽ nói: “Con xin lỗi mẹ ạ!”. Mẹ quay lại, nhìn tôi và nói: “Không sao đâu con, chỉ cần con nhận ra lỗi lầm và chịu thay đổi là được!”. Lúc ấy, tôi chợt bật khóc. Tôi biết rằng mình đã khiến cho bố mẹ lo lắng rất nhiều. Từ kỉ niệm đó, tôi luôn cố gắng ngoan ngoãn, chăm chỉ học tập. Tôi tự hứa sẽ khiến cho bố mẹ cảm thấy tự hào về tôi.
Quảng cáo
|