Hãy phân tích nhân vật tôi và người bố trong truyện ngắn Vừa nhắm mắt vừa mở cửa sổGiữa thế giới hiện đại ngày nay, con người luôn bận rộn, tấp nập với công việc, với cuộc sống đầy vật chất Tổng hợp đề thi học kì 1 lớp 7 tất cả các môn - Kết nối tri thức Toán - Văn - Anh - Khoa học tự nhiên... Quảng cáo
Lựa chọn câu để xem lời giải nhanh hơn
Dàn ý 1. Mở bài: - Giới thiệu tác phẩm văn học và nhân vật; nêu khái quát ấn tượng về nhân vật: + Nguyễn Ngọc Thuần là một cây bút được biết đến với những sáng tác cho thiếu nhi. + Vừa nhắm mắt vừa mở cửa sổ là một trong số ít những tác phẩm viết về tình cha con thành công. + Truyện đã khắc họa thành công hình tượng nhân vật người cha với rất nhiều những phẩm chất tốt đẹp và đáng quý, đáng trọng. 2. Thân bài: - Phân tích đặc điểm của nhân vật (chỉ ra đặc điểm của nhân vật dựa trên các bằng chứng trong tác phẩm và nhận xét, đánh giá nghệ thuật xây dựng nhân vật của nhà văn,...). - Nội tâm, ngôn ngữ của nhân vật và mối quan hệ với những nhân vật khác - Đánh giá về nghệ thuật xây dựng nhân vật 3. Kết bài: - Nêu ấn tượng và đánh giá về nhân vật. Bài mẫu 1 Giữa thế giới hiện đại ngày nay, con người luôn bận rộn, tấp nập với công việc, với cuộc sống đầy vật chất. Truyện ngắn Vừa nhắm mắt vừa mở cửa sổ đã đưa chúng ta đến với những khoảnh khắc chậm rãi của đời thường, tìm về những điều bé nhỏ và nuôi dưỡng tâm hồn mình. Đó là những bài học nhỏ nhặt mà người bố dạy cho con về tình yêu thương và sự biết ơn. Tác giả như muốn nhắn nhủ chúng ta rằng chỉ cần bạn biết lắng nghe thêm một chút, chú ý mọi thứ xung quanh hơn một chút, bạn sẽ cảm thấy thế giới này đáng quý vô cùng. Những thứ đó, tôi đã học được ở cậu bé trong truyện, ở nhà văn Nguyễn Ngọc Thuần, và ở cả Vừa nhắm mắt vừa mở cửa sổ… Nhân vật tôi là cậu bé khoảng 10 tuổi, sống ở nông thôn và không hề có bất kì dấu chân nào của người khổng lồ internet ghé ngang. Điều hấp dẫn rất riêng của truyện là những câu thoại ngô nghê trong sáng, lại rất dí dỏm và ấm áp. Cậu có một gia đình tuyệt vời, nơi ấy, bố đã dạy cậu điều tuyệt với nhất, bố dẫn cậu ra vườn bảo cậu nhắm mắt, rồi hướng dẫn cậu chạm vào từng bông hoa và đoán tên, lúc đầu cậu đoán sai, bố nói không sao cả, dần dần con sẽ đoán đúng. Mà thật vậy, từng ngày rồi từng ngày, cậu đã đoán đúng tên từng bông hoa trong vườn, rồi bố lại bày cậu tập đoán khoảng cách đến bông hoa, cậu thích chí mỗi khi đoán đúng, cậu đoán chính xác khoảng cách đến nỗi chú Hùng hàng xóm phải thốt lên: “Thật không thể tin nổi, cháu có con mắt thần”. Cậu bé tự kể lại câu chuyện của mình một cách nhẹ nhàng nhưng đầy những cảm xúc hân hoan, hồ hởi khi trải nghiệm cùng bố qua những trò chơi nhỏ trong vườn. Nếu bố là một người tuyệt vời khi dạy con những bài học quý già thì cậu bé là một đứa trẻ ngoan khi biết lắng nghe, lĩnh hội những điều hay mà bố cậu truyền dạy. Từ bài học của bố, cậu biết yêu những bông hoa, hiểu rằng món quà nào cũng đẹp và mỗi chúng ta phải biết ơn người trao tặng. Có ai đó đã từng nói rằng “người biết yêu thương cỏ cây, động vật là người mang trong mình hạt mầm của lòng nhân ái!”. Với những bài học quý giá của bố, rồi đây cậu bé sẽ trở thành người tốt và có nếp sống đẹp. Qua hình ảnh nhân vật “tôi”, tác giả gửi gắm đến chúng ta bài học về sự biết ơn và yêu thương trong cuộc sống. Tình yêu thương sẽ khiến cho chúng ta hạnh phúc hơn mỗi ngày. Nhân vật người bố trong văn bản là nhân vật để lại cho bạn đọc nhiều ấn tượng sâu sắc. Người bố đã dành trọn thời gian sau những buổi làm việc để chơi cùng con trai và dạy con những bài học nhỏ bé trong cuộc sống. Bố trồng nhiều hoa trong khu vườn, dạy cậu bé nhận biết các loài hoa, bố còn làm bình tưới để cậu bé tự chăm sóc những bông hoa nhỏ. Có thể thấy, đây là hình ảnh một người bố tuyệt vời trong cách nuôi dạy con trẻ. Giữa thời đại quá nhiều lo toan, bận bịu và cám dỗ, con người thường dễ quên đi những điều gần gũi quanh mình. Người bố trong câu chuyện không những quan tâm con, mà ông còn dạy con bài học về sự yêu thương và biết ơn trong cuộc sống. Ông nâng niu từng bông hoa bé nhỏ, ông trân trọng từng quả ổi được tặng mặc dù mình không thích ăn. Ông đã dạy dỗ con trai những bài học cần thiết trong cuộc đời và cũng là tấm gương cho bạn đọc soi chiếu, nhìn lại chính mình. Đó là những bài học mà người lớn nhiều khi vô tình lãng quê đi – bài học về tình yêu và con trẻ và sự quan tâm đến vạn vật quanh mình. Bài mẫu 2 Nhân vật người bố trong văn bản “Vừa nhắm mắt vừa mở” của Nguyễn Ngọc Thuần đã để lại nhiều ấn tượng sâu sắc đối với bạn đọc. Trước hết, đó là một người rất yêu thiên nhiên. Người bố luôn dành thời gian để chăm sóc cho khu vườn xinh đẹp của mình luôn ngập tràn hương hoa. Ngày ngày, bố thường cùng con mình vào vườn thi nhau tưới cho cây hoa tươi tốt. Người bố yêu khu vườn đó cũng giống như dành tình yêu cho con mình. Ông luôn nâng niu từng bông hoa bé nhỏ, ông trân trọng từng quả ổi được tặng mặc dù mình không thích ăn. Đó là một thứ tình cảm hết sức tự nhiên và trong sáng. Tiếp đó, người bố là một người rất yêu thương, quan tâm và tin tưởng vào con trai mình. Người bố đã dành trọn thời gian sau những buổi làm việc để chơi cùng cậu con trai và dạy con những bài học nhỏ bé trong cuộc sống. Bố trồng nhiều hoa trong khu vườn, dạy cậu bé biết nhận biết các loài hoa, ngoài ra bố còn làm bình để cậu bé tự chăm sóc những bông hoa nhỏ. Có thể thấy, đây là hình ảnh một người bố tuyệt vời trong cách nuôi dạy dỗ trẻ nhỏ. Giữa thời đại có quá nhiều lo toan bề bộn với những bận bịu, cám dỗ, con người thường quên đi những điều gần gũi quanh mình. Người bố trong câu chuyện không những quan tâm con mình, mà ông còn dạy con bài học về sự yêu thương và biết ơn trong cuộc sống. Ông dạy con những bài học cần thiết và giúp con tìm ra món quà đích thực trong đời của chính mình. Người bố hiện lên với những nét phác họa hết sức sinh động, cụ thể. Qua đó cho ta hình dung được về người bố luôn yêu thương, quan tâm đến con cái, đến thiên nhiên bằng tất cả tấm lòng rộng mở, chân thành. Bài mẫu 3 Văn bản “Vừa nhắm mắt vừa mở cửa sổ” của Nguyễn Ngọc Thuần đã rất thành công khắc họa hình ảnh của nhân vật người bố với nhiều điểm đặc biệt và thú vị, để lại rất nhiều ấn tượng trong lòng người đọc. Sau quãng thời gian làm việc vất vả, người bố vẫn dành thời gian để sáng tạo ra những trò chơi thú vị cho đứa con của mình. Những trò chơi đó đặc biệt và hấp dẫn hơn những trò chơi khác ở chỗ nó đã giúp cho cậu bé rèn luyện được mọi giác quan của mình. Nhưng ý nghĩa của những trò chơi không chỉ dừng lại ở đó. Bố đã dạy cho cậu cả những bài học sâu sắc trong cuộc sống là biết yêu thương, lắng nghe và thấu hiểu thiên nhiên, cũng như phải trân trọng mọi thứ xung quanh mình. Bố còn là người rất yêu thiên nhiên. Khu vườn bố trồng rất nhiều hoa. Hàng ngày, vào mỗi buổi chiều ra đồng về, người bố thường dẫn con ra vướn và cùng thi nhau tưới. Cả những lúc rảnh rỗi, bố cũng cùng con ra vươn ngắm hoa và chơi trò chơi. Những trò chơi bố sáng tạo ra cho con mình hầu như đều diễn ra trong khu vườn hoa xinh đẹp ấy. Từ những điều đó có thể thấy, bố là một người rất yêu thương, nâng niu vẻ đẹp của thiên nhiên, vẻ đẹp của sự sống. Bên cạnh đó, câu chuyện về món quà thằng Tý với cách cư xử của bố cũng đã khiến ta học được một bài học có ý nghĩa. Món quà chứa đựng tâm ý của người tặng – thằng Tý: “Trái ối to được lựa để dành cho bố đều có bịch ni lông bọc lại đàng hoàng. Những trái ổi vừa to vừa mềm, cắn vào rất đã”. Vậy nên dù người bố rất ít khi ăn ổi, nhưng vì đó là món quà của Tý nên bố đã thưởng thức nó. Từ đó có thể nhận ra, dù là một món quà nhỏ bé, hết sức đơn giản, nhưng quan trọng nhất là tâm ý của người tặng món quà. Bởi cho dù là người nhận hay cho món quà một cách trân trọng thì cũng thể hiện được nét đẹp của mình. Thông qua những chi tiết miêu tả hình ảnh, lời nói và hành động của người bố, ta có thể hình dung được người bố giống như tấm gương để đứa con noi theo. Đó là một người bố hết lòng yêu thương con, yêu thiên nhiên và yêu vạn vật. Bài mẫu 4 Tác phẩm “Vừa nhắm mắt vừa mở cửa sổ” của nhà văn Nguyễn Ngọc Thuần là một câu chuyện đơn giản nhưng đem đến nhiều bài học sâu sắc trong cuộc sống. Nhân vật chính trong truyện, cũng là người kể chuyện là một cậu bé. Trong khu vườn nhà cậu có trồng rất nhiều hoa. Cứ mỗi buổi chiều, hai bố con cậu ra vườn để tưới cây. Sau đó, bố sẽ nghĩ ra những trò chơi cho cậu bé trải nghiệm. Đầu tiên là trò chơi thử thách xúc giác. Cậu bé sẽ phải nhắm mắt lại, sau đó đi chạm từng bông hoa một rồi đoán xem đó là hoa gì. Sau nhiều lần như vậy, cậu đã thuộc làu làu, chạm loài nào đều đoán tên được loài đó. Tiếp đến là trò chơi thức thách thị giác, cậu bé sẽ phải nhắm mắt lại rồi đoán xem người và vật cách xa bao nhiêu. Sau nhiều lần, cậu bé “chỉ cần nghe tiếng bước chân cũng biết bố cách xa bao nhiêu”. Cuối cùng là trò chơi thử thách khứu giác, thay vì chạm vào những bông hoa, thì bây giờ nhân vật tôi chỉ được ngửi rồi gọi tên. Khi đã thuần thục, bố khen cậu là người có chiếc mũi tuyệt nhất thế giới. Người bố đã tạo ra những trò chơi để giúp cậu bé rèn luyện mọi giác quan. Nhưng từ những trò chơi này, cậu bé có thêm bài học về sự biết yêu thương, lắng nghe và thấu hiểu thiên nhiên cũng như trân trọng mọi thứ xung quanh mình. Đặc biệt là hình ảnh cuối truyện “những bông hoa chính là người đưa đường” gửi gắm thông điệp thiên nhiên chính là những gì thân thuộc, gần gũi nhất. Cùng với đó, câu chuyện nhỏ về món quà của thằng Tý cũng đem đến một bài học. Món quà nhỏ của thằng Tý là: “Trái ổi to được lựa để dành cho bố đều có bịch ni lông bọc lại đàng hoàng. Những trái ổi vừa to vừa mềm, cắn vài rất đã”. Món quà dường như chứa đựng tình yêu thương của người tặng. Vậy nên mặc dù không thích ăn ổi nhưng bố vẫn nhận lấy và thưởng thức nó. Câu chuyện về món quà đã khẳng định rằng một món quà bao giờ cũng đẹp. Khi ta nhận hay cho một món quà, ta cũng đẹp vì món quà đó. Thông qua nhân vật “tôi”, nhà văn Nguyễn Ngọc Thuần bày tỏ thái độ trân trọng, ngợi ca vẻ tươi mới, ấm áp của trẻ thơ. Đồng thời, bộc lộ tình yêu gia đình, thiên nhiên, cuộc sống. Bài mẫu 5 Đọc văn bản Vừa nhắm mắt vừa mở cửa sổ, nhân vật tôi hiện ra như một người kể chuyện thầm lặng để kể về người cha tuyệt vời của mình. Nhưng không hiểu sao, em lại vẫn rất ấn tượng về nhân vật này. Nhân vật tôi có một người cha rất tuyệt - điều này không cần phải bàn cãi. Nhưng bản thân cậu ấy cũng tuyệt vời không hề kém cha mình. Con người của nhân vật tôi được hiện ra một cách gián tiếp thông qua các suy nghĩ, cảm xúc mà cậu bộc bạch lúc kể về cha mình. Cậu bé ấy hiện lên với một trái tim trong sáng, giàu tình yêu thương dành cho thiên nhiên. Bởi nếu cậu vốn không yêu hoa cỏ, vốn không muốn hòa mình vào tự nhiên, thì chẳng trò chơi nào có thể thu hút và níu kéo cậu được cả. Chính bởi khát vọng được thấu hiểu về cây cỏ, được đắm mình vào khu vườn, đã tạo nên sự hứng khởi với những trò chơi của bố. Cùng với đó, nhân vật tôi còn là một người con ngoan ngoãn, vâng lời cha mẹ. Cậu luôn lắng nghe những bài học của bố và làm theo không chút nghi ngờ. Dáng vẻ tin tưởng, ngưỡng mộ và tự hào về bố của nhân vật tôi thật đáng yêu. Sự trong sáng và ngây thơ ấy đã tạo nên một nhân vật tôi gần gũi hơn với các bạn đọc. Nhân vật tôi trong Vừa nhắm mắt vừa mở cửa sổ là một cậu bé ngoan ngoãn, giàu tình yêu thương cây cỏ. Cậu ấy đã hóa thân thành người dẫn truyện với cách kể tự nhiên, đưa người đọc chìm đắm vào câu chuyện của mình.
Quảng cáo
|