Viết bài văn kể lại sự việc liên quan đến nhân vật lịch sử Hồ Chí Minh lớp 7

1. Mở đoạn: Nêu được sự việc có thật liên quan đến nhân vật lịch sử Hồ Chí Minh. Nêu lí do hay hoàn cảnh người viết thu thập tư liệu liên quan.

Tổng hợp đề thi học kì 1 lớp 7 tất cả các môn - Kết nối tri thức

Toán - Văn - Anh - Khoa học tự nhiên...

Quảng cáo
Lựa chọn câu để xem lời giải nhanh hơn

Dàn ý chi tiết

1. Mở đoạn:

Nêu được sự việc có thật liên quan đến nhân vật lịch sử Hồ Chí Minh. Nêu lí do hay hoàn cảnh người viết thu thập tư liệu liên quan.

2. Thân đoạn:

Thuật lại quá trình diễn biến của sự việc theo trình tự (thời gian, không gian…).

Chỉ ra mối liên quan giữa sự việc với nhân vật lịch sử, kết hợp kể chuyện với miêu tả.

Ý nghĩa của sự việc được kể lại: Những bài học giá trị mà Bác Hồ muốn gửi gắm…

3. Kết bài

Khẳng định ý nghĩa của sự việc hoặc nêu cảm nhận của người viết về sự việc.

Bài siêu ngắn Mẫu 1

Bác Hồ là người anh hùng lịch sử vĩ đại được nhân dân kính yêu, không chỉ ở Việt Nam ta mà còn trên toàn thế giới. Xoay quanh cuộc đời Bác, có rất nhiều những sự việc hay và ý nghĩa, giúp nhân dân hiểu thêm về bậc vĩ nhân này. Một trong số đó là mẩu chuyện về Bác và bác sĩ Chánh.

Chuyện kể rằng, hồi đó bác sĩ Chánh được giao nhiệm vụ chăm sóc sức khỏe đặc biệt cho Bác Hồ. Nhưng khi bác sĩ đến nơi, Bác Hồ lại cho rằng mình không bị ốm thì không cần bác sĩ riêng túc trực. Nên đã dặn dò bác sĩ Chánh xuống chỗ chú Phan Mỹ để ở và chăm sóc cho các chú ở đó. Hành động ấy không chỉ thể hiện sự thanh bạch, giản dị ở Bác Hồ, mà còn thể hiện sự yêu thương, quan tâm của Bác với đồng bào.

Một lần khác, khi Bác Hồ biết tin có một đoàn công tác mới đến gần nơi đóng quân. Trong đoàn có vợ của bác sĩ Chánh mà hai người thì vì nhiệm vụ nên rất lâu chưa gặp mặt được. Vì vậy, Bác Hồ đã cử bác sĩ Chánh đi công tác ở nơi vợ làm việc, có ý cho hai người gặp mặt nhau. Nhưng sau khi hoàn thành nhiệm vụ, để đảm bảo thời gian, bác sĩ Chánh lại trở về ngay. Thấy bác sĩ về, Bác Hồ ngỏ lời hỏi thăm sức khỏe vợ ông, thì mới biết ông không hề ghé qua gặp vợ. Điều này làm Bác không vui, cho rằng bác sĩ chưa biết quan tâm đến vợ.

Hai mẩu chuyện nhỏ ấy được bác sĩ Chánh kể lại. Nhờ vậy, chúng ta biết thêm một chút về Bác Hồ. Bên trong con người vĩ đại ấy, là một trái tim ấm áp, luôn nghĩ cho người khác. Sự quan tâm chu đáo, tinh tế ấy của Bác khiến em xúc động vô cùng.

Bài siêu ngắn Mẫu 2

Bác Hồ là vị lãnh tụ vĩ đại của dân tộc Việt Nam ta. Suốt cả cuộc đời mình, Bác sống thanh bạch, giản dị. Những câu chuyện về Bác luôn đem đến những cảm xúc ý nghĩa và bài học giá trị. Trong những câu chuyện ấy, em nhớ nhất là câu chuyện về chiếc vòng bạc.

Chuyện xảy ra từ lúc Bác đang ở Pác Pó trong những năm tháng ta đang chuẩn bị cho kháng chiến chống giặc ngoại xâm. Tuy là một vị lãnh tụ, nhưng Bác rất hòa đồng và yêu thương tất cả mọi người, giống như một vị cha già vậy. Đặc biệt, các em nhỏ lại càng yêu quý Bác hơn, lúc nào cũng quấn quýt bên Bác như đang chơi với ông của mình. Ít lâu sau, Bác rời Pác Pó để về xuôi thực hiện công việc. Lúc chia tay, người dân ai cũng buồn và bịn rịn lắm. Bỗng có một bé gái hằng ngày thường được Bác bế, tiến lại và xin được Bác mua cho chiếc vòng bạc làm quà.

Hai năm sau, Bác lại lần nữa trở về Pác Pó, và bé gái năm xưa cũng đã lớn hơn rồi. Mọi người và cả chính cô bé cũng không còn nhớ về sự kiện năm đó nữa. Ấy thế mà, sau khi chào hỏi mọi người, Bác đã chủ động gọi cô bé ấy, rồi lấy từ trong túi một chiếc vòng bạc mới đưa cho cô bé. Thấy mọi người đều ngỡ ngàng, Bác mỉm cười hiền từ và giải thích “Cháu nó nhờ mua tức là nó thích lắm, mình là người lớn đã hứa thì phảilàm được, đó là "chữ tín". Chúng ta cần phải giữ trọn niềm tin với mọi người”. Lời dạy ấy của Bác khiến tất cả mọi người có mặt ngày hôm đó hết sức xúc động và ghi nhớ mãi.

Bác là một vị lãnh tụ với biết bao việc lớn, vậy mà vẫn luôn nhớ và giữ lời hứa với một cô bé dù đã hai năm trôi qua. Chính Bác đã lấy mình làm tấm gương để mọi người học tập và noi theo.

Bài siêu ngắn Mẫu 3

Bác Hồ là người cha già vĩ đại và đáng kính của cả dân tộc Việt Nam. Có rất nhiều những câu chuyện, sự kiện ý nghĩa về Bác được truyền tụng. Đặc biệt là những câu chuyện về Bác và thiếu nhi. Trong đó, câu chuyện được nhiều bạn nhỏ biết đến nhất, chính là câu chuyện về Bác Hồ và chiếc rễ đa tròn.

Chuyện xảy ra ở khu vườn trong ngôi nhà sàn mà Bác sinh sống. Một đêm nọ, trời có mưa bão lớn, khiến cây đa già sau Bác bị gãy rơi rất nhiều đoạn rễ. Sáng hôm sau, lúc đi tập thể dục, Bác đã nhặt được các đoạn rễ đó. Trong số đó, có một nhánh rễ khác dài, bác tần ngần một chút, liền nghĩ ra ý kiến hay. Thế là Bác bèn gọi một chú cần vụ đang ở gần đó lại, nhờ chú trồng chiếc rễ đa này xuống phần đất trống ở góc vườn. Bác dặn anh cần vụ là trồng chiếc rễ thành hình tròn, nhưng anh vẫn không hiểu lắm. Nhìn chiếc rễ đã được cuộn lại trên tay, anh nghi hoặc hỏi lại Bác cách trồng. Thế là, Bác liền chỉ anh từng bước một. Đầu tiên là tìm hai chiếc cọc gỗ nhỏ, rồi đào hai cái lỗ để vùi rễ xuống. Hai cái lỗ đó cách nhau vừa bằng đúng đường kính của vòng rễ tròn vừa cuộn. Sau đó, vùi hai đầu của vòng rễ tròn xuống, và cố định thân vòng rễ vào hai chiếc cọc. Nhờ vậy, vòng rễ tròn được cố định đứng thẳng trên mặt đất. Chú cần vụ cứ thắc mắc mãi, vì sao lại phải trồng cầu kì như thế, dù sao rễ đa rất khỏe, cứ vùi xuống là sẽ mọc thành cây thôi mà. Nhưng Bác Hồ không giải thích gì, chỉ mỉm cười hiền từ nói rằng sau này anh sẽ hiểu. Rất nhiều năm sau, rễ đa nhỏ bé ngày nào đã lớn lên thành một cây đa cuộn tròn lại như cái cổng xinh xắn. Trẻ em đến thăm vườn Bác, bạn nào cũng thích thú lắm. Rủ nhau làm đoàn tàu chạy qua chạy lại gốc cây vui vô cùng.

Từ câu chuyện ấy, em càng thêm thán phục sự thông minh, sáng tạo của Bác Hồ. Nhưng hơn cả là tình yêu thương, quý mến của Bác dành cho các em thiếu nhi. Tình cảm ấy thật ấm áp và thiêng liêng biết bao nhiêu.

Bài tham khảo Mẫu 1

Một trong những nhân tố quan trọng trong cuộc sống chính là thời gian - thứ mà đã trôi đi thì không bao giờ quay trở lại. Và thời gian cũng là một trong những thứ Bác Hồ thấy quý giá nhất. Đã có muôn vàn nhưng câu chuyện, những sự kiện mà Bác cho chúng ta thấy thời gian là thứ rất quan trọng mà chúng ta phải nắm bắt và không thể bỏ lỡ nó.

Trong một buổi nói chuyện tại lễ tốt nghiệp khóa V Trường huấn luyện cán bộ Việt Nam, Bác đã gửi giấy mời cho các cán bộ rằng đúng 8 giờ phải có mặt để bắt đầu tuy nhiên 10 phút trôi qua, một số người vẫn chưa thấy đến. Sau khi mọi người tập trung đông đủ, Bác đã thẳng thắn góp ý về cách làm việc không đúng thời gian này và nói với mọi người rằng thời gian là thứ rất quý báu.

Cũng về thời gian, trong kháng chiến chống Pháp, một đồng chí sĩ quan cấp tướng đến làm việc với Bác chậm 15 phút, tuy là có lý do nhưng Bác vẫn thẳng thắn phê bình rằng: "Chú làm tướng mà chậm đi mất 15 phút thì bộ đội của chú sẽ hiệp đồng sai bao nhiêu? Hôm nay chú đã chủ quan không chuẩn bị đủ phương án, nên chú không giành được chủ động”. Có thể thấy tuy có lý do đến muộn nhưng đó cũng là do chúng ta không chuẩn bị các phương án dự phòng. Cùng một thời gian, cùng một địa điểm, hoàn cảnh có người đến sớm được có người không nên đó cũng là lỗi của mình. Qua câu nói của Bác, mỗi người chúng ta có thể rút ra được bài học kinh nghiệm cho bản thân rằng trong mỗi một công việc, một cuộc hẹn, chúng ta nên chủ động và có cách phương án dự phòng cho những tình huống xấu xảy ra, không nên bị động phụ thuộc vào người khác, đến sớm cũng được, chờ cũng được còn hơn là đến muốn vì thời gian rất là quý báu.

Một lần khác, Bác và đồng bào phải đợi một đồng chí cán bộ đến để bắt đầu cuộc họp. Đồng chí đó đến muộn 10 phút. Mười phút đó mọi người vẫn nghĩ là ngắn, là không đáng bao nhiêu thời gian tuy nhiên nó sẽ rất dài nếu theo cách tính thời gian của Bác Hồ. Mười phút không chỉ là của người tới muộn mà nó còn là mười phút của những người tới đợi nên nếu nhân lên thời gian của mười người, một trăm người đợi thì mười phút đến muộn đó sẽ rất nhiều. Do đó có thể rút ra bài học rằng, thời gian không chỉ là của mình mà còn của rất nhiều người. Việc mình lãng phí thời gian không chỉ ảnh hưởng đến bản thân mà còn ảnh hưởng đến nhiều người khác. Do đó chỉ trừ những lý do hết sức đặc biệt, bạn nên cố gắng không để thời gian trôi một cách phí phạm vì nó sẽ không chờ đời ai.

Cũng là một câu chuyện về việc biết trân trọng thời gian của Bác là vào một buổi mưa xối xả năm 1953, khi Bác trên đường đến thăm lớp chỉnh huấn của anh em trí thức, anh em làm việc bên cạnh Bác đã khuyên bác nên hoãn lại buổi gặp mặt này nhưng Bác nhất quyết không chịu, thà chịu ướt còn hơn là hẹn mà không đến. Có thể thấy việc Bác trân quý thời gian và lời hưa thật đáng trân trọng biết bao. Trong cuộc sống đôi khi chỉ vì một vài giọt mưa, mấy tia nắng, hay những cơn buồn ngủ khiến ta trì trệ, trễ hẹn trong các cuộc hẹn, mà không biết rằng người hẹn bạn đang rất mong chờ để được gặp bạn. Đây đúng là một việc làm lãng phí thời gian và không trân trọng người mà bạn hẹn gặp.

Chỉ với việc lãng phí thời gian mà đôi khi chúng ta bõ lỡ rất nhiều thứ. Thế mới thấy Bác Hồ cùng những bài học của Bác đáng trân trọng biết bao. Khó có ai mà hiểu đời, hiểu người được như Bác. Thế hệ con, cháu người Việt Nam nên luôn luôn học tập và làm theo tấm gương đạo đức của Bác để cuộc sống trở nên tốt đẹp hơn.

Bài tham khảo Mẫu 2

Bác Hồ là vị lãnh tụ kính yêu của dân tộc. Ở Bác, hội tụ nhiều vẻ đẹp về phẩm chất, là tấm gương sáng cho chúng ta học tập và noi theo. Bác không chỉ có lối sống trách nhiệm, chu toàn, giản dị mà ở Người còn lấp lánh vẻ đẹp của tình yêu thương. Bác luôn dành những tình cảm ấm áp trìu mến nhất cho các cháu thiếu nhi. Câu chuyện kể về Bác với các cháu nhỏ làm em nhớ mãi.

Chuyện kể rằng, vào một buổi sáng đẹp trời, Bác Hồ đến thăm một trại nhi đồng. Tại trại, ai nấy đều mong chờ vì đây là lần đầu tiên được gặp Bác. Khi các em nhỏ vừa thấy sự xuất hiện Bác đã nhanh chóng chạy ùa tới với gương mặt hớn hở, em nào cũng vui vầy quanh Bác. Trong thâm tâm, ai cũng háo hức muốn được nhìn thấy Bác cho thật rõ.

Tay Bác dắt hai em nhỏ nhất, đi giữa đoàn học sinh. Ánh mắt sáng ngời, đầy yêu thương và trìu mến. Rồi Bác cùng các cháu thiếu nhi đi thăm phòng ngủ, phòng ăn, nhà bếp, nơi tắm rửa, sinh hoạt hàng ngày của các cháu.

Khi trở về phòng họp, giữa sự quây quần của các cháu nhỏ, Bác ân cần hỏi:

– Các cháu chơi có vui không?

Đồng thanh vang lên những lời non nớt:

– Thưa Bác, vui lắm ạ!

Rồi Bác hỏi:

– Các cháu ăn có no không?

– Dạ, chúng cháu ăn no ạ.

Các cô trong trại có mắng phạt các cháu không?

– Dạ, không ạ!

Rồi Bác mỉm cười, hài lòng khen ngợi:

-Thế thì tốt lắm! Các cháu có thích kẹo ngọt không? Bây giờ Bác sẽ chia kẹo cho các cháu nhé!

Trong niềm hân hoan, tất cả cháu nhỏ cùng reo:

– Có ạ! Có ạ!

Rồi trong đám đông, một em bé giơ tay, xin phép Bác cho ý kiến:

– Thưa Bác, vậy ai ngoan thì được ăn kẹo, còn nếu không ngoan thì không được ăn kẹo ạ!

Bác từ tốn:

– Các cháu có đồng ý với đề xuất của bạn không?

– Dạ, đồng ý ạ!

Nói rồi, các em nhỏ lần lượt đứng thành vòng tròn rộng. Bác nhẹ nhàng cầm gói kẹo đến bên chia cho từng em. Khi đến lượt Tộ, cậu bé nhìn Bác, rụt rè không dám nhận, chỉ khẽ thưa:

– Dạ Thưa Bác, hôm nay cháu không ngoan, cháu….cháu… không vâng lời cô ạ. Vì cháu chưa ngoan nên phần kẹo này cháu không nhận đâu ạ.

Lúc này, Bác cười rồi nhìn Tộ, trìu mến bảo:

– Cháu biết nhận lỗi, biết sai mà sửa lỗi là tốt. Cháu ngoan lắm! Cháu vẫn được phần kẹo như các bạn khác nhé!

Tộ vui mừng nhận lấy kẹo từ Bác, cảm ơn rối rít và hứa sẽ không tái phạm nữa.

Câu chuyện về Bác cùng các cháu thiếu nhi khiến em càng yêu quý Bác hơn. Bác vẫn luôn bao dung và dạy dỗ những điều hay lẽ phải. Qua lời Bác cùng hành động của Tộ, em thấy chúng ta cần phải biết trung thực, cảm thông và bao dung với người khác. Luôn biết yêu thương mọi người, đặc biệt là các em nhỏ.

Bài tham khảo Mẫu 3

Chủ tịch Hồ Chí Minh là vị lãnh tụ kính yêu của dân tộc Việt Nam. Cuộc đời của người là một tấm gương sáng ngời cho mỗi người dân Việt Nam noi theo. Và những câu chuyện về Người cũng luôn để lại bài học giá trị cho chúng ta.

Truyện kể rằng trong những năm tháng sống ở Việt Bắc, mỗi lần đi công tác, Bác đều có hai đồng chí đi cùng. Sợ Bác mệt, hai đồng chí đã bày tỏ ý muốn mang ba lô giúp Bác. Nhưng Bác không đồng ý. Bác nói:

- Đi đường rừng, leo núi ai mà chẳng mệt, tập trung đồ vật cho một người mang đi thì người đó càng chóng mệt. Cứ phân đều ra cho cả ba người.

Hai đồng chí đành làm theo lời Bác, đem chia vật dụng vào ba chiếc ba lô. Bác hỏi lại:

- Các chú đã chia đều rồi chứ?

Hai đồng chí trả lời:

- Thưa Bác, rồi ạ!

Sau đó, cả ba cùng lên đường. Qua một chặng, lúc nghỉ, Bác đến chỗ các đồng chí và xách chiếc ba lô lên. Bác hỏi:

- Tại sao ba lô của các chú nặng mà của Bác lại nhẹ?

Bác liền mở ra xem thì thấy bên trong ba lô của mình chỉ có chăn màn.

Bác tỏ ra không hài lòng, rồi nói:

- Chỉ có lao động thật sự mới đem lại hạnh phúc cho con người.

Sau đó, Bác lại yêu cầu hai đồng chí chia đều vật dụng vào ba chiếc ba lô mới chịu tiếp tục lên đường.

Câu chuyện nhỏ nhưng để lại bài học lớn. Có thể thấy, Bác là một người yêu lao động. Bác suốt đời làm việc, suốt ngày làm việc, từ những việc lớn như cứu nước đến việc nhỏ như trồng cây trong vườn. Việc gì có thể tự làm, Bác đều tự mình hoàn thành. Cách sống của Bác giúp cho mỗi người nhận ra giá trị của lao động, cũng như có ý thức tự giác học tập và làm việc hơn.

Quả thật, những câu chuyện về cuộc đời của Chủ tịch Hồ Chí Minh thật ý nghĩa. Từ đó, chúng ta luôn nhận ra được nhiều bài học bổ ích cho bản thân.

Quảng cáo

Tham Gia Group Dành Cho 2K12 Chia Sẻ, Trao Đổi Tài Liệu Miễn Phí

close