Kể lại một trải nghiệm đã trở thành kỉ niệm sâu sắc đối với em lớp 61. Dàn ý chi tiết I. Mở bài - Dẫn dắt, giới thiệu về trải nghiệm mà em sẽ kể: Trong cuộc đời, mỗi người đều có những trải nghiệm đáng quý. Nó đã đem đến cho chúng ta nhiều bài học quý giá trong cuộc sống. Và tôi cũng có một trải nghiệm như vậy… Tổng hợp đề thi học kì 1 lớp 6 tất cả các môn - Kết nối tri thức Toán - Văn - Anh - Khoa học tự nhiên... Quảng cáo
Lựa chọn câu để xem lời giải nhanh hơn
Dàn ý chi tiết I. Mở bài - Dẫn dắt, giới thiệu về trải nghiệm mà em sẽ kể: Trong cuộc đời, mỗi người đều có những trải nghiệm đáng quý. Nó đã đem đến cho chúng ta nhiều bài học quý giá trong cuộc sống. Và tôi cũng có một trải nghiệm như vậy… II. Thân bài 1. Giới thiệu về trải nghiệm - Dẫn dắt: Có thể kể một câu chuyện để dẫn dắt đến trải nghiệm của bản thân. - Giới thiệu về trải nghiệm: + Thời gian, không gian xảy ra: Quá khứ hay hiện tại? Ở đâu? + Nhân vật có liên quan đến câu chuyện: người thân, thầy cô, bạn bè… 2. Kể lại diễn biến - Hoàn cảnh xảy ra trải nghiệm: Nhân một sự kiện đặc biệt; Một lần mắc lỗi… - Những sự kiện xảy ra trải nghiệm: Kể lần lượt những sự kiện diễn ra theo trình tự cụ thể. - Bài học rút ra được từ trải nghiệm: Trân trọng cuộc sống, yêu mến mọi người xung quanh… - Suy nghĩ, cảm xúc sau trải nghiệm: Bản thân trưởng thành hơn, cần sống có trách nhiệm… III. Kết bài - Khẳng định lại giá trị của trải nghiệm đối với người viết: trân trọng trải nghiệm, học hỏi được những điều quý giá… Bài siêu ngắn Mẫu 1 Cuối tuần vừa rồi, em đã được cùng anh và dì lên núi hái nấm. Đó thực sự là một trải nghiệm tuyệt vời mà em không bao giờ quên được. Trước khi đi, em được trang bị một bộ áo quần dài tay, đeo một đôi ủng, một đôi găng tay, mang một cái sọt tre ở trên lưng và một cây gậy dài. Tất cả giúp bảo vê em khỏi các loài sâu bọ có trong cỏ. Gọi là núi, nhưng thật ra nơi hái nấm là một ngọn đồi thông nhỏ. Em đi cùng anh trai, còn dì thì đi hướng khác. Vừa đi, em vừa bắt chước anh, dùng gật gạt nhẹ lá khô ra để tìm nấm. Đồng thời còn phải chú ý không hái phải nấm độc nữa. Đến nơi, em nhanh chóng tìm được một gia đình nấm lớn. Em liền nhanh chóng ngồi xuống, hái nấm lên rồi cho vào giỏ. Sau đó, em và anh trai tìm được rất nhiều nấm. Đặc biệt có cái còn to như bàn tay của anh khi xòe ra cơ. Hết một buổi hái nấm, em đã thấm mệt và ra khá nhiều mồ hôi. Nhưng nhìn giỏ nấm đầy ụ của mình, em lại quên hết mệt nhọc và cảm thấy phấn khởi vô cùng. Tối hôm ấy, em được ăn món canh nấm và nấm xào do chính mình hái. Món ăn đó vẫn được mẹ nấu như ngày thường mà sao ngon lạ lùng. Trải nghiệm hái nấm ngày hôm ấy, em còn lâng lâng sung sướng nhớ mãi thôi. Bài siêu ngắn Mẫu 2 Mấy ngày hôm nay, trời đã bước vào mùa đông. Không khí lạnh lẽo khiến em nhớ đến một trải nghiệm tuyệt vời của mình vào mùa đông năm ngoài. Hôm đó, cả lớp chúng em đã cùng nhau tham gia hoạt động gói bánh chưng để tặng cho những bạn nhỏ ở làng SOS. Sáng sớm, chúng em cùng cô giáo và các mẹ đi chợ mua nguyên liệu làm bánh. Nào lá dong, lá chuối, thịt lợn, nếp, đỗ xanh… Chỉ đếm thôi cũng hoa cả mắt. Sau đó, chúng em về khu bếp ở trường bắt đầu sơ chế. Các cô và mẹ sẽ thái thịt, ướp gia vị. Còn chúng em thì nhận nhiệm vụ rửa lá. Tuy lạnh nhưng bạn nào cũng vui lắm. Khâu tiếp theo là khâu được nhiều mong đợi nhất, chính là gói bánh. Dưới bàn tay thoăn thoắt của các mẹ, những chiếc bánh xinh xắn được ra đời. Chúng em cũng tập gói theo hướng dẫn tỉ mỉ của mẹ, của cô. Tuy không được đẹp và vuông vức, nhưng đó cũng là những chiếc bánh do chính tay chúng em gói được. Cuối cùng, bánh được đem đi luộc. Đến tối muộn, bánh mới chín. Chúng em vớt bánh ra, cho vào túi giấy rồi mang đến trao tận tay các bạn nhỏ ở làng SOS. Nhìn nụ cười hạnh phúc của các bạn khi nhận bánh, em cảm thấy vui vẻ vô cùng. Ngày hôm đó, tuy rất vất vả, nhưng em lại cảm thấy sung sướng và tự hào vô cùng. Vì đã có thể tự làm bánh chưng, và hơn hết là trao đi tình yêu thương của mình đến mọi người. Bài siêu ngắn Mẫu 3 Nếu ai hỏi về trải nghiệm đáng nhớ nhất, thì em sẽ luôn nghĩ ngay về một trải nghiệm đã xảy ra từ cách đây gần một năm rồi. Đó là lần mà em được về quê nội, cùng ông bà ra đồng gặt lúa. Tuy đã nhiều lần về quê chơi, nhưng lần ấy là lần đầu tiên em được về đúng ngày ra đồng như thế. Sáng ấy, em thức dậy từ sớm, bắt chước ông bà đội nón, đeo găng tay, mặc áo quần dài, rồi đi bộ ra đồng. Đến nơi, em thực sự choáng ngợp với cảnh vật nơi đây. Cả một vùng trời vàng ươm, rộng mênh mông hiện lên chói lóa dưới ánh mặt trời. Mùi lúa chín thơm nồng nà, ngây ngất khiến em ngây ngẩn cả người. Nhưng rồi tiếng cười, tiếng nói, tiếng máy nổ râm ran đã gọi em về. Vì còn bé, chưa làm được nhiều, nên em nhận nhiệm vụ trông đồ và tiếp nước cho ông bà, các bác. Hễ ai khát nước, em sẽ mang nước và khăn mát lại ngay. Ông nội trêu em là cứ như một chú sóc nhỏ vậy. Cuối ngày, khi đã gặt xong, mọi người sẽ tuốt lúa ngay tại ruộng. Em xin ông cho được giúp mọi người. Thế là, em được phân công buộc miệng túi thóc sau khi đã đầy. Phải qua mấy lần lóng ngóng, em mới quen được cách xỏ dây và buộc qua vỏ bao dày như các bác. Xong xuôi, người em mệt lả, nhễ nhại mồ hôi, hai tay thì nhức mỏi. Nhưng mà em vẫn thấy vui sướng lắm. Vì đã góp được một chút sức lực giúp ông bà. Bây giờ, đã trôi qua lâu rồi, nhưng dường như âm thanh tuốt lúa ầm ầm, mùi thơm của rơm, của thóc hôm ấy vẫn phảng phất quanh em. Thật là thích thú. Bài tham khảo Mẫu 1 Mỗi lần nhìn thấy mái tôn nhà, em lại nhớ về một trải nghiệm cách đây một năm làm cho em nhớ lại và rùng mình vì ớn lạnh. Hồi ấy, lúc đó nhà em chưa xây anh em ở lớp 8, em học lớp 5.Trước hôm sẽ xảy ra sự việc em xem tivi kênh VTV1 thì nghe bảo sẽ có một cơn bão số mười bốn và đúng như vậy.Hôm đó là một ngày cuối tuần khá mát mẻ. Buổi sáng, bầu trời nắng nhè nhẹ có tiếng chim hót "líu lo,líu lo" ,mọi người vẫn làm việc như bình thường. Buổi chiều, trời bắt đầu âm u vì mây đen kéo tới khiến cho từ người đến động vật đều về chỗ ở của mình hoặc động vật chui vào một nơi kín đáo ấm áp để trú ẩn. Rồi đến buổi tối, trời bắt đầu nổi gió lớn, đất trời phẳng phất mùi mưa cũng không khí lạnh buốt toàn thân, nhà nhà đóng cửa kín mít. Rồi chuyện gì đến thì cũng đến,mưa rơi xuống từng hạt từng hạt rồi thành mưa lớn dày đặc và thành bão. Những hạt mưa như những hòn đá bị ai ném xuống một cách mạnh bạo. Gió thì như muốn cuốn bất cứ ai ra ngoài. Rồi mất điện nhà ai cũng tối om chỉ lấp lánh nhỏ ánh nhỏ của những ngọn nến ấm. Anh và em vẫn đang chơi đùa mà không biết chuyện lớn sắp xảy ra ,mẹ cũng vậy, lúc này mẹ đang nấu chè đỗ đen. Đột nhiên, có một tiếng sét lớn đánh vang trời khiến ai cũng giật mình. Mấy cái máy tôn ở đầu cũng bắt đầu rung lắc và rồi "bụp" ba hàng máy tôn nằm ngang tróc lên, bật ngửa ra đằng sau. Anh em em bắt đầu đồng thanh hét :" Mẹ ơi "rồi chạy xuống chỗ mẹ .Lúc đầu, mẹ chưa hiểu nên mẹ tức giận mắng làm sao:" làm sao mà hét to thế hả?" và rồi hai anh em em nói không ngớt rằng, anh em nói: "Mẹ ơi, mái tôn bật rồi". Em nói với mẹ: "Mái bật dài lắm mẹ ạ!"; mẹ hốt hoảng nói: "Này đừng có trêu mẹ nữa, bão đã làm cho mẹ lo lắng lắm rồi!". Anh em em cùng nói: - Không tin mẹ lên mà xem ạ! Anh em vừa đẩy mẹ lên, vừa nói: - Sợ lắm mẹ ạ! Em thì đi theo mẹ và anh. Đến đấy, mẹ sợ hãi suýt ngất, rồi mẹ lấy lại bình tĩnh và bảo: "Thôi ba mẹ con mình tránh xa chỗ này ra, nhưng phải dọn đồ cho khỏi bị ướt đã, nhớ cẩn thận các con nhé!". Sau khi để đồ đạc ở chỗ khô ráo thì mẹ em nhắn tin cho bố bảo rằng tạnh mưa hẵng về. Sáng hôm sau, mẹ em nhờ mấy bác hàng xóm sang sửa lại cái mái tôn. Ôi hậu quả thật là đáng sợ. Sau khi mái tôn bật, lá cây, giấy rác từ ngoài đường bay vào bẩn bụi hết chỗ nói. Còn sàn thì ướt và bẩn, còn có cả mấy mảnh kính vỡ nữa. Nó làm cho mẹ em cảm thấy thật tồi tệ. Cả nhà em phải mất hàng giờ để quét dọn đống đổ nát đó. Còn về em, sau khi dọn xong, em ra ngoài vườn thì thấy hai cái cây gắn bó với em từ lúc sinh ra, đó là cây Sấu và cây Xoài mà bà nội em đã trồng khi còn sống, cây Sấu thì mất tích không dấu vết, còn cây Xoài thì bật gốc. Thấy thế em buồn lắm. Rồi em lại thấy mấy cái tường rào, cửa cổng vỡ hết, và bị đổ xuống như có một cơn lốc xoáy đã cuốn hết mọi thứ của gia đình em. Em đã tưởng như chỉ có gia đình em là mất đi nhiều thứ nhưng em đã lầm. Nhà bà Hải bán thịt bên cạnh nhà em có một cái cửa cuốn trước giờ vẫn cố định, nhưng sau đêm hôm đó cái cửa cuốn nhà Bà đã bay xa cách tận ba căn nhà tính từ nhà bà đến đó. Mấy cái mái tôn thì bật cong còn mái ngói thì vỡ vụn. Em nghĩ những thứ đó đã tồi tệ rồi nhưng khi em đi học em đã thấy một ngôi trường mầm non đổ nát, điều đó thật khủng khiếp đến nỗi những người sống xung quanh họ còn nói rằng, họ nghe thấy những tiếng nổ "đùng đoàng" bên ngôi trường và họ đã cho bác bảo vệ ở nhờ nhà họ trước khi bác về nhà mình. Em rất thương những người đã mất mát nhiều thứ (trong đó có gia đình em) trong cơn bão. Em mong những người đó sẽ xây dựng lại tài sản vốn có của họ, và em cũng mong bố mẹ em sẽ xây lại một ngôi nhà vững chắc để cho gia đình em sẽ không lo lắng khi bão đến. Em sẽ nhớ mãi trải nghiệm kinh sợ này, vì đây là một trải nghiệm đáng nhớ của em. Bài tham khảo Mẫu 2 Có ai đó đã từng nói rằng: “Chúng ta sinh ra để sống và để trải nghiệm cuộc sống”. Và mỗi trải nghiệm sẽ đem đến cho con người thật nhiều điều ý nghĩa. Nghỉ hè năm nay, tôi được về quê thăm ông bà ngoại. Lần đầu tiên, tôi có thời gian ở lại quê để thăm thú khắp mọi nơi. Ba tháng hè trôi qua với rất nhiều trải nghiệm thú vị. Tôi cũng có thêm nhiều bài học bổ ích hơn cho bản thân. Buổi sáng hôm đó, tôi dậy từ rất sớm. Sau khi ăn sáng xong, tôi tạm biệt ông bà để theo gia đình bác Sáu ra đồng thu hoạch lúa. Tôi háo hức vô cùng vì đây là lần đầu tiên tôi được làm công việc này. Ánh nắng ấm áp làm tan những giọt sương sớm còn đọng trên những chiếc lá. Những ruộng lúa vàng ươm trải dài mênh mông. Gió từ xa thổi vào khiến cho những hàng lúa đung đưa như nhảy múa trước gió. Từ phía đường làng đi lại, một vài bác nông dân vừa đi vừa trò chuyện thật vui vẻ. Không khí buổi sáng trên cánh đồng thật trong lành. Ông mặt trời chẳng mất chốc đã lên đến đỉnh đầu. Tiếng chim gọi nhau ríu rít nghe thật vui tai. Lúc này, cánh đồng như được bao phủ bởi một màu vàng thật ấm áp của nắng. Những bông lúa vàng ươm, trĩu nặng nữa. Mùi lúa thơm theo những cơn gió lan tỏa khắp cánh đồng. Những chú trâu được thả đang thung thăng gặm cỏ ở phía đồi cỏ. Đàn cò trắng chao lượn vài vòng trên không rồi đáp xuống nghỉ ngơi. Bác Sáu cùng mọi người trong gia đình đã xuống đồng làm việc. Tôi đi theo chị Hạnh - con gái của bác Sáu. Năm nay, chị học lớp chín, đang nghỉ hè nên chị ra đồng phụ giúp bố mẹ. Chị đã dạy tôi cách cầm liềm, cách cắt lúa. Tôi làm theo sự hướng dẫn của chị nhưng không hề dễ dàng. Sau khoảng mười lăm phút loay hoay, tôi cũng cắt được bó lúa đầu tiên. Tôi cầm bó lúa mà sung sướng hò rèo. Bác Sáu còn khen tôi học hỏi nhanh nữa. Mọi người rất nhanh đã quay trở về với công việc của mình. Tôi nhìn đôi bàn tay của bác Sáu cắt lúa nhanh thoăn thoắt. Dưới cái nắng hè, tôi đã thấm mệt từ lâu. Còn mọi người xung quanh thì vẫn đang say mê làm việc. Tôi thêm khâm phục những người nông dân. Sau một buổi sáng, chúng tôi đã cắt được một nửa ruộng lúa. Bàn tay của tôi mỏi nhừ từ lâu. Nhưng tôi vẫn vui vẻ khi lần đầu tiên được làm công việc này. Buổi trưa hôm đó, tôi đã ăn được tới ba bát cơm và ngủ một giấc ngon lành đến chiều muộn. Trải nghiệm này đã giúp tôi nhận ra giá trị của lao động. Tôi cũng thêm cảm phục và trân trọng những người nông dân, cùng những sản phẩm mà họ đã tạo ra. Bài tham khảo Mẫu 3 Từ khi sinh ra em luôn được bố mẹ dạy bảo những lời hay lẽ phải. Khi đi học, bố mẹ dặn em phải cố gắng học tập thật tốt để tiếp thu được nhiều kiến thức, phải biết yêu thương mọi người, trân trọng những người bên cạnh. Nhất là hãy luôn nhớ bạn bè như chính người anh, em của mình. Và nhờ thế, em đã có một người bạn khiến em không bao giờ quên. Hôm đó là một ngày thứ hai đầu tuần như bao ngày bình thường khác. Em vui vẻ cất bước đến trường thật sớm, ngồi vào bàn học và tận hưởng ngày mới bắt đầu. Khi tiếng trống vang lên, cô giáo bước vào lớp, đi theo sau cô là một bạn mới, cô giáo giới thiệu bạn ấy tên là Ngọc ở lớp A chuyển sang. Bạn ấy là một người rất hiền và dễ thương. Cô giáo đã xếp bạn ấy ngồi cạnh em và nhắc nhở em giúp đỡ bạn ấy làm quen với môi trường mới. Hai tiết học trôi qua thật vui vẻ, tiếng trống vang lên báo hiệu giờ ra chơi đã đến, cả lớp em đổ ào ra như ong vỡ tổ. Hôm nay, em ngồi yên trong lớp đọc nốt quyển truyện tranh mới mua. Em tình cờ nhìn sang bên cạnh Ngọc, và thấy Ánh đang chăm chú nhìn em, em thấy vậy quay sang mỉm cười. Ngọc nói “Đó là quyển truyện tớ rất muốn đọc, cậu có thể cho tớ xem cùng được không?”. Thì ra đây là quyển truyện mà Ngọc thích, thế là em và Ngọc cùng đọc. Chúng em chụm đầu vào đọc một cách chăm chú, lâu lâu lại cười phá lên vì những tình tiết quá gây hài. Thật là vui, từ lúc đó chúng em không còn ngần ngại như lúc trước, chúng em nói chuyện với nhau nhiều hơn, kể cho nhau nghe về bản thân cho đến khi tiết học tiếp theo bắt đầu. Hết tiết học cuối, em chào Ngọc ra về, mà tâm trạng cảm thấy rất vui sướng vì có thêm một người bạn cùng sở thích với mình. Ngày hôm sau khi đến lớp, em đã thấy Ngọc ngồi tại đó, em vừa bước vào Ngọc đã vẫy tay chào mừng em, chúng em tranh thủ trò chuyện với nhau rất nhiều, Ngọc có kể qua về gia đình bạn ấy, em cảm thấy rất thương Ngọc khi nghe những lời tâm sự đó. Em vỗ vai an ủi, cổ vũ bạn ấy, và hứa sẽ luôn là những người bạn thật sự của nhau. Chúng em giúp đỡ nhau rất nhiều trong học tập, em yếu môn Văn nên Ngọc đã hướng dẫn em cách lập dàn ý, cách viết bài và trau chuốt cho từng câu chữ. Bạn hơi kém môn Toán, em đã chỉ bạn ấy cách phân tích bài toán, đưa ra hướng giải một cách nhanh nhất. Ngọcnh và em cũng thường qua nhà nhau chơi, cùng nhau làm việc nhà, cùng nhau chăm heo, cho vịt ăn. Em còn được nghe bà của bạn kể rất nhiều câu chuyện thú vị hồi xưa, hai đứa ngồi nghe cứ cười thích thú. Bạn là một người bạn rất tốt mà em vô cùng quý mến. Từ ngày có Ngọc là bạn em không ngồi một mình trong lớp nữa, em bắt đầu tham gia nhiều trò chơi hơn, và cũng trở nên vui vẻ hơn rất nhiều. Ngọc đã cho em cuộc sống thú vị hơn. Trong cuộc sống ai cũng có một người bạn thân, một tình bạn tri kỉ. Em luôn trân trọng tình bạn ấy. Em thầm cảm ơn Ngọc đã trở thành người bạn thân thiết và ở bên cạnh sẻ chia vui buồn cùng em. Hãy mãi mãi là những người bạn tốt nhé Ngọc.
Quảng cáo
|