Ca dao tục ngữ - Từ điển ca dao tục ngữ Việt Nam

Tra cứu theo chữ cái bắt đầu
a - ă - â b c d - đ e - ê g h k l m n o - ô - ơ p q r s t u - ư v x y
Ai biết sông Lam Răng là trong, là đục?
Ai chồng ai vợ mặc ai, Bao giờ ra bảng ra bài mới hay.
Ai đi cách trở sơn khê, Nhớ tô mì Quảng, tình quê mặn nồng.
Ai đi muôn dặm non sông, Để ai chứa chất sầu đong vơi đầy.
Ai đi qua phố Khoa Trường Dừng chân ngắm cảnh núi rừng xanh xanh
Ai đi trẩy hội chùa Hương Làm ơn gặp khách thập phương hỏi giùm
Ai đi Uông Bí, Vàng Danh Má hồng để lại má xanh mang về.
Ai đua sông Trước thì đua Sông Sau có miếu thờ vua thì đừng
Ai giàu ba họ, ai khó ba đời
Ai kêu ai hú bên sông, Tôi đang sắm sửa cho chồng xuống ghe.
Ai là con cháu Rồng Tiên, Tháng hai mở hội Trường Yên thì về.
Ai làm cho bướm lìa hoa, Cho chim xanh nỡ bay qua vườn hồng
Ai lên Đồng Tỉnh, Huê Cầu Đồng Tỉnh bán thuốc, Huê Cầu nhuộm thâm
Ai lên làng Quỷnh hái chè, Hái dăm ba lá xuống khe ta ngồi.
Ai lên nhắn chị hàng bông, Có muốn lấy chồng thì xuống Nguyệt Viên
Ai lên Phú Thọ thì lên Lên non cổ tích, lên đền Hùng Vương
Ai ơi chẳng chóng thì chầy Có công mài sắt, có ngày nên kim.
Ai ơi cứ ở cho lành, Tu thân tích đức để dành về sau.
Ai ơi đừng bỏ ruộng hoang Bao nhiêu tấc đất, tấc vàng bấy nhiêu
Ai ơi trẻ mãi ru mà! Càng đo đắn lắm càng già mất duyên.
Ai ơi, gương bể khó hàn, Chỉ đứt khó nối, người ngoan khó tìm
Ai qua phố Nhổn phố Lai Dừng chân ăn miếng chả đài thơm ngon
Ai qua Phú Hội, Phước Thiền, Bâng khuâng nhớ mãi sầu riêng Long Thành.
Ai sang Hà Nội Nhắn nhủ hàng hương
Ai về chợ huyện Thanh Vân Hỏi thăm cô Tú đánh vần được chưa?
Ai về đến huyện Đông Anh, Ghé xem phong cảnh Loa Thành Thục Vương.
Ai về em gửi bức tranh, Có con chim sáo đậu nhành lan chi
Ai về Hà Tĩnh thì về, Mặc lụa chợ Hạ, uống chè Hương Sơn.
Ai về Hậu Lộc Phú Điền, Nhớ đây Bà Triệu trận tiền xung phong.
Ai về Hồng Lộc thì về Ăn cơm cá Bàu Nậy
Ai về nhắn với ông câu, Cá ăn thì giật, để lâu mất mồi
Ai về nhớ vải Định Hòa, Nhớ cau Hổ Bái, nhớ cà Đan Nê
Ai về Nhượng Bạn thì về, Gạo nhiều, cá lắm, dễ bề làm ăn.
Ai về Phú Thọ cùng ta, Vui ngày giỗ tổ tháng ba mùng mười.
Ai về thăm chợ Năm Dân, Kim Sơn vùng biển xa gần nức danh.
Ai về thăm đất Ninh Bình, Mà xem phong cảnh hữu tình nên thơ
Ai về Thọ Lão hát chèo, Có thương lấy phận nàng Kiều thì thương.
Ai về Tuy Phước ăn nem, Ghé qua Hưng Thạnh mà xem Tháp Chàm.
Ai về Xuân Vũ, Ninh Vân, Làng nghề chạm đá xa gần nức danh
Ăn bát cơm dẻo, nhớ nẻo đường đi
Ăn bún thang, cả làng đòi cà cuống
Ăn cá nhả xương, ăn đường nuốt chậm
Ăn cá trắm, uống rượu tăm, vật trăm trận
Ăn cây nào rào cây ấy.
Ân cha nặng lắm cha ơi! Nghĩa mẹ bằng trời chín tháng cưu mang.
Ân cha nghĩa mẹ chưa đền, Bậu mong ôm gối cuốn mền theo ai?
Ăn chẳng bõ dính răng
Ăn cỗ là việc tổ làng
Ăn có mời, làm có khiến
Ăn cỗ nắm phần
Ăn có nơi, làm có buổi
Ăn cơm cũng thấy nghẹn, Uống nước cũng thấy nghẹn,
Ăn cơm không canh như tu hành không vãi
Ăn cơm với cá mòi he, Lấy chồng Cẩm Phả đun xe suốt đời.
Ăn được ngủ được là tiên
Ăn ít ngon nhiều
Ăn không thì hóc, chẳng xay thóc phải ẵm em
Ăn kĩ no lâu, cày sâu tốt lúa
Ăn lắm thì hết miếng ngon, nói lắm thì hết lời khôn hóa rồ
Ăn lấy chắc, mặc lấy bền
Ăn lúc đói, nói lúc say
Ăn mặn, uống nước đỏ da Nằm đất nằm cát cho ma nó hờn.
Ăn như hùm đổ đó
Ăn như mèo ăn
Ăn ốc trông trăng
Ăn quả nhớ kẻ trồng cây
Ăn quả nhớ kẻ trồng cây Có danh có vọng nhớ thầy khi xưa.
Ăn se sẻ, đẻ con voi
Ăn thì ăn những miếng ngon Làm thì chọn việc cỏn con mà làm.
Ăn thịt trâu không tỏi, như ăn gỏi không lá mơ
Ăn trông nồi, ngồi trông hướng
Ăn vóc học hay.
Anh đi anh nhớ quê nhà Nhớ canh rau muống nhớ cà dầm tương
Anh đi đàng ấy xa xa, Để em ôm bóng trăng tà năm canh
Anh đi làm mướn nuôi ai, Cho áo anh rách, cho vai anh mòn?
Anh em ăn ở thuận hoà Chớ điều chếch lệch người ta chê cười
Anh em bốn bể là nhà Người dưng khác họ vẫn là anh em
Anh em cốt nhục đồng bào, Vợ chồng là nghĩa lẽ nào chẳng thương.
Anh em giọt máu sẻ đôi.
Anh em hiền thật là hiền Chỉ một đồng tiền làm mất lòng nhau
Anh em khúc ruột chia hai, Mạch còn máu chảy đứt ngoài liền trong.
Anh em nào phải người xa, Cùng chung bác mẹ một nhà cùng thân.
Anh em như chân với tay Rách lành đùm bọc, dở hay đỡ đần.
Anh em như thể chân tay Cùng cha cùng mẹ việc nhà hăng say
Anh em như thể chân tay Rách lành đùm bọc, dở hay đỡ đần
Anh em như thể tay chân.
Anh em thuận hòa là nhà có phúc.
Anh em trên thuận dưới hòa, Họ hàng đẹp mặt, mẹ cha vui vầy.
Anh em trong nhà, đóng cửa dạy nhau
Anh ngồi tựa mạn thuyền rồng Thấy em cuốc cỏ trên đồng anh thương.
Anh nói em cũng nghe anh Bát cơm đã trót chan canh mất rồi!
Anh thương em ruột thắt gan bào, Biết em có thương lại chút nào hay không?
Anh về Bình Định thăm cha, Phú Yên thăm mẹ, Khánh Hòa thăm em.
Anh về cuốc đất trồng cau, Cho em trồng ghé cây trầu một bên
Anh về, em nắm cổ tay Em dặn câu này, anh chớ có quên:
Áo chân cáy, váy chân sứa
Áo năng thay năng mới, người năng tới năng thân
Áo nhung cởi lại Linh San, Thoắt đà thoát nợ trần hoàn lên tiên.
Áo rách thay vai, quần rách đổi ống
Ao sâu tốt cá
Ba cô cùng ở một nhà, Cùng đội nón thắm cùng ra thăm đồng
Ba đời bảy họ nhà khoai, dù ngọt dù bùi cũng phải lăn tăn
Ba đồng một mớ đàn ông, Đem về bỏ lồng cho kiến nó tha
Ba đồng một mớ trầu cay Sao anh chẳng hỏi những ngày còn không?
Bà ơi cháu quý bà thay Quý bà về nỗi bà hay cho quà
Ba tháng trồng cây chẳng bằng một ngày trông quả
Bà tôi tóc bạc da nhăn Nhưng tôi vẫn quý vẫn thương vô cùng
Ba trăng là mấy mươi hôm Mai Nam nắng trước, chiều Nồm quạnh sau
Bắc Kạn có suối đãi vàng Có hồ Ba Bể, có nàng áo xanh.
Bạc Liêu nước chảy lờ dờ, Dưới sông cá chốt, trên bờ Triều Châu.
Bán anh em xa, mua láng giềng gần
Bạn bè là nghĩa tương tri Sao cho sau trước mọi bề mới nên.
Bánh chưng cầu Hậu, cháo đậu quán Lào
Bánh chưng xanh, vừa hành vừa mỡ
Bánh cuốn Thanh Trì, bánh dày Quán Gánh
Bánh đúc bẻ ba, mắm toang quệt ngược cửa nhà tan hoang
Bánh tráng Mỹ Lồng, Bánh phồng Sơn Đốc.
Bao giờ cá lý hóa long, Đền ơn cha mẹ ẵm bồng xưa nay.
Bao giờ cho gạo bén sàng, Cho răng bén gió, cho nàng bén anh
Bao giờ lấp ngã ba Chanh Để ta gánh đá xây thành Cổ Loa.
Bao giờ Nhân Lý có đình, Trạm Chay có chợ Ngọc Đình có vua.
Bao giờ sóng vỗ hòn Bà, Thì em cáo bạn ở nhà với anh.
Bao phen quạ nói với diều: Cù lao Ông Chưởng có nhiều cá tôm.
Bắt lợn tóm giò, bắt bò tóm mũi
Bầu ơi thương lấy bí cùng, Tuy rằng khác giống nhưng chung một dàn
Bây giờ mận mới hỏi đào Vườn hồng đã có ai vào hay chưa?
Bé chẳng vin, cả gãy cành
Bên lương bên giáo bên đạo cũng như bên ta, Về đây kết nghĩa giao hòa,
Bến Tre biển rộng sông dài, Ao trong nuôi cá, bãi ngoài thả nghêu
Bến Tre nước ngọt lắm dừa, Ruộng vườn màu mỡ biển thừa cá tôm
Bích Chu đan cót đan nong Vân Giang nấu rượu, làng Thùng đánh dao
Biên Hòa bưởi chẳng đắng the, Ăn vào ngọt lịm như chè đậu xanh.
Biết đâu trong đợi ngoài chờ, Hương thơm hết tuyết nương nhờ vào ai?
Biết thì thưa thốt, Không biết thì dựa cột mà nghe.
Bình Định có núi Vọng Phu, Có đầm Thị Nại, có cù lao Xanh
Bố chồng là lông con phượng, Mẹ chồng là tượng mới tô, Nàng dâu mới về là bồ chịu chửi.
Bờ sông lại lở xuống sông, Đàn bà mà lấy đàn ông thiệt gì
Bỏ thì thương, vương thì tội.
Bối Khê, Tiên Lữ, chùa Thầy, Đẹp thì tuyệt đẹp, chưa tày chùa Hương.
Bởi mưa nên lấm, Bởi dặm nên đò
Bởi thương nên dạ mới trông, Không thương em đã lấy chồng còn chi.
Bốn mùa bông cúc nở xây, Để coi trời hiến duyên này về ai!
Bốn mùa em chẳng phải lo, Gạo Đồng Nai, vải Nghệ Tĩnh, em ấm no trọn đời.
Bóng đèn là bóng đèn hoa Ai về vùng Bưởi với ta thì về.
Bồng em đi dạo vườn dưa, Dưa đà có trái chị chưa có chồng.
Bữa ăn có cá cùng canh Anh chưa mát dạ bằng anh thấy nàng
Bực mình chẳng muốn nói ra, Muốn đi ăn cỗ chẳng ma nào mời.
Bụng đói đầu gối phải bò
Bụng đói thì tai điếc
Bụng làm dạ chịu.
Bưởi Đoan Hùng, cam bố hạ
Bướm vàng đậu trái mù u, Lấy chồng càng sớm tiếng ru càng buồn.
Buồn rầu, buồn rĩ, buồn nỉ, buồn non, Buồn vì một nỗi sớm con muộn chồng.
Buồn tình cha chả buồn tình, Không ai lẻ bạn cho mình kiếm đôi
Xem thêm
Cá bống kho tiêu, cá thiều kho ngọt
Cá chẳng ăn câu thiệt là cá dại, Câu anh cầm, câu ngãi câu nhơn.
Cá chậu chim lồng.
Cá chuối đắm đuối vì con
Cá chuôm cá mới ở đìa, Thấy em anh mới sớm khuya chốn này.
Cá không ăn muối cá ươn, con cãi cha mẹ trăm đường con hư
Cá mạnh vì nước.
Cà Mau khỉ khọt trên bưng, Dưới sông sấu lội, trên rừng cọp um.
Cá tươi xem nang
Cái bống mặc xống ngang chân, Lấy chồng kẻ chợ cho gần xem voi.
Cái cò lặn lội bờ sông, Muốn lấy vợ đẹp nhưng không có tiền.
Cái nết đánh chết cái đẹp
Cái răng cái tóc là góc con người.
Cầm như bác mẹ chẳng sinh, Thì em ra ở Vạn Ninh cho rồi!
Cam sành rã rượi bờ ao, Tưởng không anh hái có rào thì thôi.
Cầm vàng mà lội qua sông Vàng rơi không tiếc, tiếc công cầm vàng.
Cần ăn cuống, muống ăn lá
Cần cù bù thông minh.
Căn duyên chàng đó hỡi trời, Gió Nam phảng phất mát rồi lại không!
Cần tái, cải nhừ
Cao nhân tất hữu cao nhân trị
Cắt dây bầu dây bí, Ai nỡ cắt dây chị, dây em.
Câu cá cá chẳng ăn mồi, Đừng câu mà mệt, đừng ngồi mà trưa.
Cau già dao sắc lại non, nạ dòng trang điểm vẫn còn như xưa
Cau già quá lứa bán buôn, Em già quá lứa, có buồn không em?
Cây cao mấy trượng cũng trèo, Đường xa mấy dặm cũng theo anh về.
Cây có cội, nước có nguồn.
Cây đa lá rụng đầy đình, Bao nhiêu lá rụng thương mình bấy nhiêu.
Cày đồng đang buổi ban trưa, Mồ hôi thánh thót như mưa ruộng cày.
Cây khô chưa dễ mọc chồi, Bác mẹ chưa dễ ở đời với ta.
Cây kia ăn quả ai trồng Sông kia uống nước hỏi dòng từ đâu
Cây ngay không sợ chết đứng.
Cây oằn vì bởi trái sai, Xa em vì bởi ông mai ít lời.
Cây rau má, lá rau muống, cuống rau đay
Cấy thưa thừa thóc, cấy dày cóc được ăn
Cây xanh thì lá cũng xanh Cha mẹ hiền lành để đức cho con.
Cha chài, mẹ lưới, con câu Con trai tát nước, nàng dâu đi mò.
Cha chết không lo bằng đỏ lò Tây Bắc
Cha đánh chẳng lo bằng ăn no giã gạo
Cha già tuổi đã đủ trăm, Chạnh lòng nhớ tới đằm đằm lụy sa.
Cha mẹ đòi ăn cá thu, Gả con xuống biển mù mù tăm tăm.
Cha mẹ giàu con có, cha mẹ khó con không
Cha mẹ giàu thì con thong thả, Cha mẹ nghèo, con cực đã gian nan.
Cha sinh mẹ dưỡng
Chắc rễ bền cây
Chăn kia nửa đắp nửa hờ, Gối kia nửa đợi, nửa chờ duyên em.
Chăn lợn ba nằm không bằng chăn tằm một lứa
Chẳng chè, chẳng chén, sao say, Chẳng thương, chẳng nhớ, sao hay đi tìm?
Chẳng học lấy đâu biết chữ
Chẳng nên, tình trước nghĩa sau, Có con, ta gả cho nhau, thiệt gì.
Chàng ơi phụ thiếp làm chi, Thiếp như cơm nguội đỡ khi đói lòng.
Chẳng thơm cũng thể hoa nhài Dẫu không thanh lịch cũng người Tràng An
Chàng về thiếp cũng xin theo, Qua sông nỉ nước, qua đèo nỉ non.
Chẳng yêu nhau được thì thôi Xin chàng đừng tẩy nước vôi mà nồng
Chanh chua chớ phụ, ngọt bòng chớ ham.
Cháo húp vòng quanh
Cháu cậu mà lấy cháu cô, Thóc lúa đầy bồ giống má nhà ta.
Chạy xe trái luật, địa ngục chực chờ
Chê tôm lại phải ăn tôm Chê rau muống héo lại ôm dưa già.
Chèo mau cho thiếp gặp chàng, Hai ta hiệp lại cho thành một đôi.
Chết giả mới biết dạ anh em
Chết vinh còn hơn sống nhục.
Chị em dâu như bầu nước lã
Chị em một ruột cắt ra Chị không em có cũng là như không.
Chị em trên kính dưới nhường Là nhà có phúc mới đường yên vui.
Chí lí như bí nấu thịt gà
Chị ngã em nâng
Chia ngọt sẻ bùi
Chiêm cứng ré mềm
Chiếm dụng lòng đường, khôn lường tai hoạ
Chiều chiều mây phủ Sơn Trà, Sóng xô Cửa Đại, trời đà chuyển mưa.
Chiều chiều ngó ngược, ngó xuôi Ngó không thấy mẹ, ngùi ngùi nhớ thương.
Chiều chiều ra đứng bờ mương, Bên tình bên hiếu, biết thương bên nào.
Chiều chiều ra đứng ngõ sau Trông về quê mẹ ruột đau chín chiều.
Chim có tổ, người có tông
Chim đa đa đậu nhánh đa đa, Chồng gần không lấy, đi lấy chồng xa.
Chim khôn chết mệt vì mồi, Người khôn chết mệt vì lời nhỏ to.
Chim khôn kêu tiếng rảnh rang Người khôn nói tiếng dịu dàng dễ nghe.
Chim khôn lựa nhánh lựa cành, Gái khôn lựa chốn trai lành gửi thân.
Chim quyên ăn trái nhãn lồng, Thia lia quen chậu, vợ chồng quen hơi.
Chín gang trâu cười, mười gang trâu khóc
Chở ẩu chở bừa, người ưa bị phạt
Chớ chê em xấu em đen, Em như nước đục, đánh phèn lại trong.
Chờ chờ, đợi đợi, trông trông, Bao nhiêu chờ đợi mặn nồng bấy nhiêu
Chợ Dinh bán áo con trai, Triều Sơn bán nón, Mậu Tài bán kim.
Chớ đi ngày bảy, chớ về ngày ba
Chó khôn tứ túc huyền đề, tai thì hơi cúp, đuôi thì cong cong
Chớ thấy sóng cả mà ngã tay chèo
Chọn bạn mà chơi, chọn nơi mà ở
Chồng cô, vợ cậu, chồng dì Trong ba người ấy chết thì không tang.
Chồng em áo rách em thương, Chồng người áo gấm xông hương mặc người.
Chồng giận thì vợ bớt lời Cơm sôi lửa nhỏ một lời không chê
Chồng hòa, vợ thuận
Chồng khôn vợ được đi hài, Vợ khôn chồng được nhiều bài cậy trông.
Chồng loan, vợ phượng.
Chồng người đánh bắc dẹp đông, Chồng em ngồi bếp giương cung bắn mèo.
Chồng tiến thì vợ phải lùi, Chồng tiến vợ tiến thì dùi phải lưng.
Chớp đằng đông vừa trông vừa chạy Chớp đằng nam vừa làm vừa chơi
Chớp Đông nhay nháy, gà gáy thì mưa
Chớp thừng chớp chão, chẳng bão thì mưa
Chú khi ni, mi khi khác.
Chữ thầy trong cõi người ta Dặm dài hoa nắng trời xa biển đầy
Chữ tín còn quý hơn vàng
Chưa đỗ ông nghè đã đe hàng tổng
Chuồn chuồn bay thấp thì mưa Bay cao thì nắng bay vừa thì râm.
Chuồng gà hướng Đông, cái lông chẳng còn
Chuồng lợn hướng Đông, thổ công hướng Bắc
Có anh có chị mới hay, Không anh không chị như cây một mình.
Có cày có thóc, có học có chữ.
Có cha có mẹ thì hơn, Không cha không mẹ như đờn đứt dây.
Có chí làm quan, có gan làm giàu
Có chí thì nên
Có chồng mà chẳng có con Khác gì hoa nở trên non một mình.
Có chồng như ngựa có cương Chua cay cũng chịu, vui thương cũng nhờ.
Có con đỡ gánh đỡ gồng, Con đi lấy chồng vai gánh tay mang.
Có con không dạy để vậy mà nuôi
Có con mà gả chồng gần Nửa đêm đốt đuốc mang phần cho cha.
Có công mài sắt, có ngày nên kim
Có cứng mới đứng được đầu gió
Cỏ gà màu trắng, điềm nắng đã hết
Có học mới biết, có đi mới đến
Cỗ không rượu, kiệu không cụ
Cô kia cắt cỏ một mình Cho anh cắt với chung tình làm đôi.
Có làm mới có miếng ăn Không dưng ai dễ mang phần đến cho
Cổ Loa là đất đế kinh, Trông ra lại thấy tòa thành tiên xây.
Có nuôi con mới biết lòng cha mẹ.
Có ơn phải sợ, có nợ phải trả
Có ta thì nói với ta, Không ta thời lại trăng hoa với người.
Có thân phải khổ, có khổ mới nên thân
Có tiền có hậu mới hay, Có trồng cây đức mức dày nền nhân
Có trăng, phụ đèn.
Cóc nghiến răng, đang nắng thì mưa
Cơm cá chả chim
Cơm cha áo mẹ ai ơi, Chẳng ăn thua thiệt, chẳng chơi cũng hoài.
Cơm cha áo mẹ ăn chơi, Bưng bát cơm người, đổ bát mồ hôi.
Cơm cha, áo mẹ, chữ thầy Nghĩ sao cho bõ những ngày ước ao
Cơm là gạo, áo là tiền
Cơm rau nước vối, dễ tiêu lại lành.
Con ai là chẳng giống cha, Cháu ai là chẳng giống bà giống ông.
Con ai người ấy xót.
Con cậu, cậy nuôi thầy cho, Cháu cậu, cậu bắt chăn bò, chăn trâu.
Còn cha gót đỏ như son Đến khi cha thác, gót con đen sì
Con có cha mẹ đẻ, không ai ở lỗ nẻ mà lên.
Con có cha như nhà có nóc
Con có mẹ như măng ấp bẹ.
Con dại cái mang
Còn duyên kén cá chọn canh, Hết duyên ếch đực cua kềnh cũng vơ.
Cơn đằng đông vừa trông vừa chạy, Cơn đằng nam vừa làm vừa chơi.
Con giàu một bó, con khó một nén
Con giữ cha, gà giữ ổ
Con hát mẹ khen hay.
Con học, thóc vay
Con hơn cha là nhà có phúc
Con hư tại mẹ, cháu hư tại bà
Con khó, có lòng.
Con không cha như nhà không nóc.
Con không cha thì con trễ, cây không rễ thì cây hư
Con lên ba, mẹ sa xương sườn
Con lợn có béo cỗ lòng mới ngon
Con người có cố có ông, Như cây có cội, như sông có nguồn.
Con nuôi cha không bằng bà nuôi ông
Con ơi con ngủ đi con, Con khóc làm mẹ héo hon tấc lòng.
Con ơi ghi nhớ lời này Công cha, nghĩa mẹ, công thầy chớ quên
Con ơi ham học chớ đùa Bữa mô ngày Tết thỉnh bùa thầy đeo
Con ơi nhớ lấy câu này, Cướp đêm là giặc, cướp ngày là quan.
Con ơi nhớ lấy lời cha, Gió to sóng cả đừng qua sông Rừng.
Con sâu làm rầu nồi canh.
Con tài, lo láo, lo kiêu, Con ngu thì lại lo sao kịp người
Con trâu là đầu cơ nghiệp
Con vua thì lại làm vua, Con sãi ở chùa thì quét lá đa.
Công anh tháng đợi năm chờ Sao em rút chỉ lìa tơ cho đành?
Công cha nghĩa mẹ
Công cha như núi ngất trời, Nghĩa mẹ như nước ở ngoài biển Đông.
Công cha như núi Thái Sơn Nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra
Cồng cộc bắt cá dưới bàu, Cho mẹ mày giàu, đám giỗ đầu heo.
Công em gánh gạch xây tường Mà em chẳng được thắp hương chùa này.
Của chồng, công vợ.
Của đời cha mẹ để cho, Làm không ăn có, của kho cũng rồi.
Của đời ông, ăn không cũng hết
Của mình thì giữ bo bo, Của người thì thả cho bò nó ăn.
Của như non, ăn mòn cũng hết
Cua tháng Tám, rạm tháng Tư, ếch tháng Ba, gà tháng Mười
Của Trời, Trời lại lấy đi Giương hai mắt ếch làm chi được Trời!
Cũng thì con mẹ con cha, Cành cao vun xới, cành la bỏ liều.
Cuộc đời như cảnh phù du, Sớm còn tối mất, công phu nhọc nhằn.
Cười người chớ có cười lâu Cười người hôm trước hôm sau người cười.
Cứu vật, vật trả ơn, cứu nhân, nhân trả oán
Xem thêm
Dao có mài mới sắc, người có học mới nên.
Dao năng liếc thì sắc, người năng chào thì quen
Dẫu ai xấu xí như ma Tắm nước Đồng Lâm cũng ra con người
Dâu dâu, rể rể cũng kể là con
Dâu dữ mất họ, chó dữ mất láng giềng
Dâu hiền hơn con gái, rể hiền hơn con trai.
Dâu là con, rể là khách
Dẫu rằng da trắng tóc mây, Đẹp thì đẹp vậy, dạ này không ưa.
Dạy con từ thuở còn thơ, Dạy vợ từ thuở bơ vơ mới về.
Dạy con từ thuở tiểu sinh Gần thầy gần bạn tập tành lễ nghi
Dì ruột thương cháu như con, Rủi mà không mẹ, cháu còn cậy trông.
Dốt đặc còn hơn chữ lỏng
Dốt đến đâu học lâu cũng biết
Dốt kia thì phải cậy thầy Vụng kia cậy thợ thì mày làm nên
Dù ai chồng rẫy, vợ chê Bánh dày Quán Gánh thì về với nhau.
Dù ai nói ngả nói nghiêng. Lòng ta vẫn vững như kiềng ba chân.
Dù cho đất đổi trời thay Trăm năm vẫn giữ lòng ngay với đời.
Dứa đằng đít, mít đằng cuống.
Đã thành gia thất thì thôi, Đèo bòng chi lắm tội trời ai mang.
Đa tình thì vướng nợ tình Trách ai đã vậy, trách mình sao đây!
Đài Nghiên, Tháp Bút chưa mòn, Hỏi ai gây dựng nên non nước này?
Đàn đâu mà gảy tai trâu Đạn đâu bắn sẻ, gươm đâu chém ruồi.
Đàn ông đóng khố đuôi lươn, Đàn bà mặc yếm hở lườn mới xinh.
Đàn ông học sẩy học sàng, đến khi vợ đẻ thì làm mà ăn
Đàn ông rộng miệng thì tài Đàn bà rộng miệng thì tai láng giềng.
Đắng như mật cá mè.
Đạo vợ, nghĩa chồng.
Đất không ải thì rải thêm phân
Đất màu trồng đậu trồng ngô Đất lầy cấy lúa, đất khô làm vườn
Đất thiếu trồng dừa, đất thừa trồng cau
Đầu năm ăn quả thanh yên, Cuối năm ăn bưởi cho nên đèo bòng.
Đầu năm gió to, cuối năm gió bấc
Đầu năm sương muối, cuối năm gió nồm
Đầu năm trồng chuối, cuối năm trồng cam
Đậu ra hoa, thì ta vun gốc
Đẻ con chẳng dạy chẳng răn, Thà rằng nuôi lợn mà ăn lấy lòng
Đêm đêm con thắp đèn trời Cầu cho cha mẹ sống đời với con
Đêm tháng Năm chưa nằm đã sáng
Đêm tháng năm chưa nằm đã sáng Ngày tháng mười chưa cười đã tối
Đèn cu li nửa nước nửa dầu, Nửa thương cha mẹ, nửa sầu nợ duyên.
Đến đây viếng cảnh viếng thầy Không say mùi đạo cũng khuây mùi trần
Đi bộ thì khiếp Hải Vân Đi thuyền thì khiếp sóng thần, hang Dơi
Đi chơi bốn bề chỉnh chu, Trở về xó bếp chuột chù gặm chân.
Đi đâu cho thiếp theo cùng Đói no thiếp chịu, lạnh lùng thiếp cam.
Đi giày cao đế, ngồi ghế bành tượng
Đi khắp thế gian không ai tốt bằng Mẹ, Gánh nặng cuộc đời không ai khổ bằng Cha.
Đi mô cũng nhớ quê mình, Nhớ Hương Giang gió mát, nhớ Ngự Bình trăng thanh.
Đi một ngày đàng, học một sàng khôn
Đi xe không mũ, lãnh đủ tang thương
Điên điển mà đem muối chua, Ăn cặp cá nướng đến vua cũng thèm.
Đố ai đếm được vì sao Đố ai đếm được công lao mẹ già.
Đô Lương dệt gấm thêu hoa, Quỳnh Lưu tơ lụa để mà sánh đôi.
Đoàn kết thì sống, chia rẽ thì chết
Đói ăn vụng, túng làm liều
Đói bụng chồng, đau lòng vợ.
Đời cha ăn mặn, đời con khát nước
Đời cha đi hái hoa người, Đời con phải trả nợ đời cho cha.
Đói cho sạch, rách cho thơm
Đói lòng ăn hạt chà là Để cơm nuôi mẹ, mẹ già yếu răng
Đôi ta vợ cấy, chồng cày, Chồng nay sương sớm, vợ nay sương chiều.
Đói thì ăn ráy ăn khoai, đừng thấy lúa giỗ tháng Hai mà mừng
Đói thì đầu gối phải bò Cái chân hay chạy, cái giò hay đi.
Đổi trắng thay đen.
Đời vua Thái Tổ - Thái Tông Con bế, con dắt, con bồng, con mang
Đời vua Thái Tổ, Thái Tông Thóc lúa đầy đồng, trâu chẳng buồn ăn
Đom đóm bay ra, trồng cà tra đỗ
Đốn cây ai nỡ dứt chồi, Đạo chồng nghĩa vợ, giận rồi lại thương.
Đồn rằng kẻ Trọng lắm cau, Kẻ Cát lắm mía, kẻ Mau lắm tiền.
Đông chết se, hè chết lụt
Đông chí trồng bí trồng bầu
Đồng Đăng có phố Kỳ Lừa Có nàng Tô Thị, có chùa Tam Thanh.
Đông Thành là mẹ là cha, Đói cơm, rách áo thì ra Đông Thành.
Đồng Tháp Mười cò bay thẳng cánh, Nước Tháp Mười lóng lánh cá tôm.
Đông the, hè đụp.
Đức Thọ gạo trắng nước trong Ai về Đức Thọ thong dong con người
Đừng có chết mất thì thôi Sống thì có lúc no xôi chán chè.
Đừng tham của rẻ của ôi, Những của đầy nồi là của chẳng ngon.
Được mùa cau, đau mùa lúa
Được mùa chê cơm hẩm. Mất mùa lẫm cơm thiu
Được mùa quéo, héo mùa chiêm
Được người mua, thua người bán
Được no bụng, còn lo ấm cật
Được ta, xót xa người.
Đường đi chín xã Sông Con, Hỏi thăm ông Hường Hiệu có còn hay không?
Đường đi những lách cùng lau Cha mẹ tham giàu ép uổng duyên con.
Đường vô xứ Nghệ quanh quanh, Non xanh nước biếc như tranh họa đồ.
Đứt gánh giữa đường.
Xem thêm
Gà béo thì bán bên Ngô, gà khô thì bán láng giềng.
Gà đen chân trắng, mẹ mắng cũng mua
Gà trắng chân chì, mua chi giống ấy
Gái chưa chồng nhớ hang Cắc Cớ Trai chưa vợ nhớ hội chùa Thầy
Gần mực thì đen, gần đèn thì sáng
Ghi lòng tạc dạ chớ quên, Con em phải giữ lấy nền con em
Già kén kẹn hom.
Già mạ tốt lúa
Giận mất khôn, no mất ngon
Giận người dưng thêm phiền
Giành khách lấn đường, Diêm Vương mừng đón
Giàu đâu những kẻ ngủ trưa Sang đâu những kẻ say sưa tối ngày
Giàu đổi bạn, sang đổi vợ
Giàu người ta chẳng có tham Khó thì ta liệu ta làm ta ăn.
Giàu nuôi lợn đực, khó nuôi lợn cái
Giàu nuôi lợn nái, lụn bại nuôi bồ câu
Giàu sang nhiều kẻ đến nhà, Khó khăn nên nỗi ruột rà xa nhau.
Giấy rách phải giữ lấy lề
Giày thừa, guốc thiếu
Gió bắc hiu hiu, sếu kêu thì rét
Gió bấc thì hanh, gió nồm thì ẩm
Gió đưa cành trúc la đà Tiếng chuông Trấn Vũ, canh gà Thọ Xương
Gió đưa cây cải lý hương, Xa cha xa mẹ thất thường bữa ăn.
Gió đưa liễu yếu, mai oằn Liễu yếu mặc liễu, mai oằn mặc mai
Gió may quay mồm
Gió mùa thu mẹ ru con ngủ, Năm canh chầy, thức đủ năm canh.
Gió Nam đưa xuân sang hè
Giỏ nhà ai, quai nhà nấy.
Gió thổi đổi trời
Gió thổi là chổi trời
Giúp lời, không ai giúp của; giúp đũa, không ai giúp cơm.
Gọi đò chẳng thấy đò sang Phải chăng bến cũ phụ phàng khách xưa.
Xem thêm
Hải Vân bát ngát nghìn trùng, Hòn Hành ở đấy là trong vịnh Hàn.
Hát đàn cho rạng đông ra, Mai về quan bỏ nhà pha cũng đành
Hạt muối ba năm còn mặn Lát gừng cay sắc chín nước còn cay
Hạt tiêu nó bé nó cay Đồng tiền nó bé nó hay cửa quyền
Hay gì lừa đảo kiếm lời Cả nhà ăn uống, tội trời riêng mang
Hay học thì sang, hay làm thì có
Hay làm thì giàu, hay cầu thì nghèo
Hay quần hay áo hay lời, Mà chẳng hay người là của bỏ đi
Hết tiền tài, hết nhân nghĩa
Hổ dữ không ăn thịt con
Họ hàng xa, không bằng láng giềng gần
Hoa thơm hoa ở trên cây Đôi mắt em lúng liếng, dạ anh say lừ đừ.
Hoài con mà gả chồng xa, Ba sào ruộng chéo, chẳng ma nào cày.
Học ăn, học nói, học gói, học mở
Học đâu hiểu đấy.
Học đi đôi với hành
Học hành vất vả kết quả ngọt bùi
Học là học biết giữ giàng Biết điều nhân nghĩa biết đàng hiếu trung
Học là học để làm người Biết điều hơn thiệt biết lời thị phi
Học là học để mà hành Vừa hành vừa học mới thành người khôn
Học tài thi phận
Học thầy học bạn, vô vạn phong lưu
Học thầy không tày học bạn
Học trò học hiếu học trung Học cho đến mực anh hùng mới thôi
Học trò trong Quảng ra thi, Thấy cô gái Huế thì đi không đành
Hỡi ai rắc muối lên này Làm cho mái tóc của bà bạc phơ
Hội An bán gấm bán điều Kim Bồng bán cải, Trà Nhiêu bán hành
Hỡi cô tát nước bên đàng, Sao cô múc ánh trăng vàng đổ đi?
Xem thêm
Lá lành đùm lá rách
Lá này là lá xoan đào Tương tư gọi nó thế nào hở em
Lá rụng về cội.
Lá tre trôi lộc, mùa rét xộc đến
Lái xe bất cẩn ân hận cả đời
Lắm duyên nhiều nợ, lắm vợ nhiều oan gia.
Làm người ăn tối lo mai, Việc mình hồ dễ để ai đo lường.
Làm người mà được khôn ngoan Cũng nhờ học tập, mọi đường mọi hay
Làm ơn nên oán, làm bạn thiệt mình
Làm ruộng ăn cơm nằm, chăn tằm ăn cơm đứng
Làm ruộng không trâu, làm giàu không thóc
Làm ruộng thì ra, làm nhà thì tốn
Làm thầy nuôi vợ, làm thợ nuôi miệng
Làm trai cho đáng nên trai, Khi bắn súng trụ, khi bơi thuyền rồng
Lang đuôi thì bán, lang trán thì cày
Làng ta phong cảnh hữu tình Dân cư giang khúc như hình con long
Lạy trời cho cả gió lên, Cho cờ vua Bình Định bay trên kinh thành
Lên non mới biết non cao, Nuôi con mới biết công lao mẫu tử.
Lỗ miệng thì nói nam mô Trong lòng thì đựng ba bồ dao găm.
Lời chào cao hơn mâm cỗ.
Lời nói chẳng mất tiền mua Lựa lời mà nói cho vừa lòng nhau.
Lợn ăn xong lợn nằm lợn béo Lợn ăn xong lợn réo lợn gầy
Lòng sông lòng bể dễ dò, ai từng bẻ thước mà đo lòng người
Lúa chiêm lấp ló đầu bờ Hễ nghe tiếng sấm phất cờ mà lên
Lúa khô cạn nước ai ơi, Rủ nhau tát nước chờ trời còn lâu.
Lửa thử vàng, gian nan thử sức.
Lụa tốt xem biên, người hiền xem tướng
Lươn ngắn lại chê chạch dài, Thờn bơn méo miệng chê chai lệch mồm.
Luyện mãi thành tài, miệt mài tất giỏi
Xem thêm
Mai mưa, trưa nắng, chiều nồm Trời còn luân chuyển, huống mồm thế gia
Màn hoa lại trải chiếu hoa, Bát ngọc thì phải đũa ngà mâm son.
Măng không uốn, uốn tre sao được
Mật ngọt càng tổ chết ruồi, Những lời cay đắng là nơi thật thà
Máu ai thấm thịt người ấy.
Mau sao thì nắng, vắng sao thì mưa
Mấy ai là kẻ không thầy Thế gian thường nói “đố mày làm nên”
Mấy người hát tối hôm qua, Hôm nay không hát cho ta nghe cùng.
May váy phòng khi cả dạ
Mây xanh thì nắng, mây trắng thì mưa
Mẹ cha công đức sinh thành Ra trường thầy dạy học hành cho hay
Mẹ dạy thì con khéo, Bố dạy thì con khôn.
Mẹ nuôi con biển hồ lênh láng, Con nuôi mẹ kể tháng kể ngày.
Méo mó có hơn không.
Miếng trầu là nụ huê hương Ăn rồi có kết nghĩa nường hay không?
Miếng trầu nên dâu nhà người.
Mỡ gà thời gió, mỡ chó thời mưa
Mồng bảy ngâu ra, mồng ba ngâu vào
Mống Đông vồng Tây, chẳng mưa dây cũng bão giật
Mồng một Tết cha, mồng hai Tết mẹ, mồng ba Tết thầy
Mống vàng thời nắng, mống trắng thời mưa
Một câu nhịn là chín câu lành
Một cây làm chẳng nên non Ba cây chụm lại nên hòn núi cao
Một chữ cũng là thầy, nửa chữ cũng là thầy.
Một con ngựa đau, cả tàu bỏ cỏ
Một điều nhịn, chín điều lành
Một giọt máu đào hơn ao nước lã.
Một hòn đất nỏ bằng một giỏ phân
Một kho vàng không bằng một nang chữ
Một lần bất tín, vạn lần bất tin
Một mặt người bằng mười mặt của.
Một mẹ nuôi được mười con, Mười con không nuôi được một mẹ.
Một miếng khi đói bằng một gói khi no
Một ngôi sao, một ao nước
Một nong tằm là năm nong kén, một nong kén là chín nén tơ
Mưa chẳng qua Ngọ, gió chẳng qua Mùi.
Mưa tháng Ba hoa đất
Mưa tháng Sáu máu rồng
Mưa tháng Tư hư đất
Mua trâu xem vó, lấy vợ xem nòi
Mua trâu xem vó, mua chó xem chân
Mưa từ Ba Dội mưa ra, Mưa khắp thiên hạ, mưa qua Đồn Vàng.
Mười năm rèn luyện sách đèn Công danh gặp bước, chớ quên ơn thầy
Muốn ăn bông súng mắm kho, Thì về Đồng Tháp ăn cho đỡ thèm.
Muốn ăn cá cả, phải thả câu dài
Muốn ăn cơm trắng cá thèn, Thì về Đa Bút đi rèn với anh.
Muốn ăn cơm trắng cá trê Muốn đội nón tốt thì về làng Chuông
Muốn ăn cơm trắng canh cần Thì về Đồng Lũng đan giần với anh
Muốn ăn gạo trắng nước trong Vượt qua đèo Ách vào trong Mường Lò
Muốn ăn thì lăn vào bếp.
Muốn biết phải hỏi, muốn giỏi phải học
Muốn cho lúa nảy bông to Cày sâu bừa kĩ phân tro cho nhiều
Muốn lành nghề chớ nề học hỏi
Muốn no thì phải chăm làm, Một hạt thóc vàng, chín hạt mồ hôi
Muốn sang thì bắc cầu Kiều Muốn con hay chữ thì yêu lấy thầy.
Xem thêm
Nắng chóng trưa, mưa chóng tối
Nắng sớm thì đi trồng cà, mưa sớm ở nhà phơi thóc
Nắng tháng Ba chó già lè lưỡi
Nắng to thì nằm co cũng ấm
Nếp Tú Lệ, tẻ Mường Lò
Ngày ngày em đứng em trông Trông non non ngất trông sông sông dài
Ngày tháng Mười chưa cười đã tối
Ngó lên nuộc lạt mái nhà, Bao nhiêu nuộc lạt nhớ ông bà bấy nhiêu
Ngó ra ngoài biển mù mù, Thấy anh câu đục câu đù mà thương.
Ngọc kia chẳng giũa chẳng mài Cũng thành vô dụng cũng hoài ngọc đi.
Ngồi dưng ăn hoang, mỏ vàng cũng cạn
Ngựa ô chẳng cưỡi, cưỡi bò Đường ngay không chạy, chạy bò đường quanh.
Người có chí thì nên, nhà có nền thì vững
Người đời hữu tử, hữu sanh Sống lo xứng phận, thác dành tiếng thơm.
Người khôn con mắt đen sì, Người dại con mắt nửa chì nửa thau
Người không học như ngọc không mài
Người roi, voi búa
Người sao một hẹn thì nên Người sao chín hẹn thì quên cả mười
Người ta đi cấy lấy công Tôi nay đi cấy còn trông nhiều bề
Người ta là hoa đất.
Người trồng cây hạnh người chơi Ta trồng cây đức để đời về sau.
Nhà Bè nước chảy chia hai, Ai về Gia Định, Đồng Nai thì về
Nhà có láng giềng nhà, đồng có láng giềng đồng
Nhà sạch thì mát, bát sạch ngon cơm.
Nhân nghĩa là chúa muôn đời, Bạc tiền là khách qua chơi bây giờ
Nhất bên trọng, nhất bên khinh.
Nhất cận thân, nhì cận lân
Nhất cận thị, nhị cận lân
Nhất canh trì, nhị canh viên, tam canh điền.
Nhất cao là núi Ba Vì, Thứ ba Tam Đảo, thứ nhì Độc Tôn.
Nhất mẹ, nhì cha, thứ ba bà ngoại
Nhất ngôn ký xuất, tứ mã nan truy
Nhất nước, nhì phân, tam cần, tứ giống
Nhất thì, nhì thục
Nhất tự vi sư, bán tự vi sư
Nhiễu điều phủ lấy giá gương Chạy xe nhường nhịn, là thương chính mình
Nhiều tiền may áo năm tà, ít tiền may viền hố bâu
Nhịn đói nằm co hơn ăn no vác nặng
Nhớ ai bổi hồi bồi hồi Như đứng đống lửa như ngồi đống rơm.
Nhờ trời mưa gió thuận hòa Lúa vàng đầy ruộng, lời ca vang đồng.
Nhường nhau không phải là hèn Nhường nhau để khỏi lách, lèn, kẹt xe
Nọc người bằng mười nọc rắn
Nói chín thì phải làm mười Nói mười làm chín, kẻ cười người chê
Nói lời phải giữ lấy lời, Đừng như con bướm đậu rồi lại bay
Nói thì đâm năm chém mười, Đến bữa tối trời, chẳng dám ra sân.
Non cao cũng có đường trèo, Đường dẫu hiểm nghèo cũng có lối đi.
Non chẳng uốn, già nổ đốt
Non kia ai đắp mà cao, Sông sâu ai bới, ai đào mà sâu?
Nụ cười đẹp khiến lòng tôi hứng khởi Chỉ ông bà mới làm được mà thôi
Nực cười châu chấu đá xe Tưởng rằng chấu ngã, ai dè xe nghiêng
Núi cao chi lắm núi ơi Núi che mặt trời không thấy người thương.
Nước cả, cá to
Nước chảy đá mòn
Nước Cửa Tùng vừa trong vừa mát, Đường Cát Sơn mịn cát dễ đi
Nước lã mà vã nên hồ Tay không mà nổi cơ đồ mới ngoan
Nước ròng chảy đến Tam Giang, Sầu đâu chín rụng lan tràn khắp nơi
Nuôi con trong dạ mang vạ vào thân
Xem thêm
Ta đây như cây giữa rừng, Ai lay chẳng chuyển, ai rung chẳng rời.
Ta về ta tắm ao ta, Dù trong, dù đục ao nhà vẫn hơn.
Tấc đất tấc vàng
Tậu trâu, lấy vợ, làm nhà
Tay bưng đĩa muối chén gừng Gừng cay muối mặn, xin đừng bỏ nhau
Tay bưng đĩa muối, tay bợ sàng rau Thủy chung như nhất, sang giàu mặc ai
Tay đâm ra, tà đâm xuống
Tay làm hàm nhai, tay quai miệng trễ
Tay nâng chén muối, đĩa gừng Gừng cay muối mặn, xin đừng có quên
Thà liếm môi liếm mép, hơn ăn cá chép mùa hè
Thà rằng ăn nửa quả hồng, Còn hơn ăn cả chùm sung chát lè
Thà rằng chiếu lác có đôi Còn hơn chăn gấm lẻ loi một mình.
Thắm lắm phai nhiều.
Tham phú, phụ bần.
Tham vàng bỏ đống gạch đầy, Vàng thì ăn hết, gạch xây nên nhà
Thân em như tấm lụa đào, Phất phơ giữa chợ biết vào tay ai.
Thân em vất vả trăm bề, Sớm đi ruộng lúa, tối về ruộng dâu.
Tháng Ba nô nức hội Đền Là ngày giỗ Tổ bốn nghìn năm nay
Tháng Bảy heo may chuồn chuồn bay thì bão
Tháng Bảy kiến bò chỉ lo lại lụt
Tháng Bảy kiến đàn, đại hàn hồng thủy
Tháng chín ăn rươi, tháng mười ăn nhộng
Thắng không kiêu, bại không nản
Thánh nhân đãi kẻ khù khờ
Thắp hương mà vái ông bà Cho em lấy chú Lang Sa em nhờ
Thất bại là mẹ thành công
Thế gian chẳng ít thì nhiều, Không dưng ai dễ đặt điều cho ai
Thế gian chuộng của, chuộng công, Nào ai có chuộng người không bao giờ
Thế gian giàu bởi chữ cần, Có mà lười biếng thì thân chẳng còn
Thiên ngoại hữu thiên, nhân ngoại hữu nhân
Thịt gà chấm muối, cơm nguội trộn tương
Thịt không hành, canh không mắm
Thịt mỡ dưa hành câu đối đỏ, Cây nêu, tràng pháo, bánh chưng xanh
Thờ cha mẹ, ở hết lòng, Ấy là chữ hiếu, dạy trong luân thường
Thóc lúa về nhà, lợn gà ra chợ
Thời gian dẫu bạc mái đầu Tim trò vẫn tạc đậm câu ơn thầy
Thứ nhất cày nỏ, thứ nhì bỏ phân
Thứ nhất phao câu, thứ nhì đầu cánh
Thua thầy một vạn, không bằng thua bạn một li
Thuận vợ thuận chồng tát bể Đông cũng cạn.
Thức lâu mới biết đêm dài, ở lâu mới biết con người có nhân
Thương chi cho uổng tấm tình Nẫu về xứ nẫu bỏ mình bơ vơ.
Thương em cái tính nhu mì Làng trên xã dưới thiếu chi người giòn.
Thương người như thể thương thân.
Thương nhau bất luận giàu nghèo, Dù cho lên ải xuống đèo cũng cam.
Thương thay thân phận con rùa Trên đình đội hạc, dưới chùa đội bia
Thương thương nhớ nhớ sầu sầu Một ngày ba bận ra cầu đứng trông
Thuyền đua bè sậy cũng đua, Thấy rau muống vượt, rau dừa vượt theo
Thuyền mạnh về lái, gái mạnh về chồng.
Thuyền theo lái, gái theo chồng.
Thuyền về có nhớ bến chăng? Bến thì một dạ khăng khăng đợi thuyền.
Tiếc công anh se sợi nhợ, uốn dây cần Xe rồi sợi đứt, con cá lần ra khơi.
Tiền bạc đi trước, mực thước đi sau
Tiên học lễ, hậu học văn
Tin bợm mất bò, tin bạn mất vợ nằm co một mình
Tình anh như nước dâng cao Tình em như dải lụa đào tẩm hương.
Tóc ngang lưng vừa chừng em búi, Để chi dài bối rối dạ anh
Tôm càng lột vỏ, bỏ đuôi Giã gạo cho trắng mà nuôi mẹ già
Tôm nấu sống, bống để ươn
Tốt danh hơn lành áo
Tốt giống, tốt má, tốt mạ, tốt lúa
Tốt gỗ hơn tốt nước sơn
Tốt gỗ hơn tốt nước sơn Xấu người đẹp nết, còn hơn đẹp người.
Tốt mốc ngon tương
Trách ai ăn giấy bỏ bìa Khi thương thương vội, khi lìa lìa xa!
Trách ai tham phú phụ bần Tham xa mà bỏ nghĩa gần thuở xưa.
Trách mình trước, trách người sau
Trách người một, trách ta mười, Bởi ta bạc trước cho người tệ sau
Trai nhớ vợ cũ, gái nhớ chồng xưa.
Trăm hay không bằng tay quen
Trăm năm bia đá cũng mòn Ngàn năm bia miệng hãy còn trơ trơ
Trăm năm đành lỗi hẹn hò, Cây đa bến cũ, con đò khác đưa.
Trăm năm giữ vẹn chữ tòng Sống sao thác vậy một chồng mà thôi
Trăm nghe không bằng một thấy. Hình ảnh minh họa
Trăng quầng thì hạn, trăng tán thì mưa
Trâu có đàn, bò có lũ
Trâu teo, heo nở
Trâu thịt thì gầy, trâu cày thì béo
Trẻ cậy cha, già cậy con
Tre già măng mọc
Trẻ may ra, già may vào
Trên đồng cạn, dưới đồng sâu Chồng cày, vợ cấy, con trâu đi bừa
Treo đầu dê, bán thịt chó
Trời đương nắng, cỏ gà trắng thì mưa
Trời mưa trời gió đùng đùng Bố con ông Nùng đi gánh phân trâu
Trời mưa ướt lá dai bì, Con mẹ, mẹ xót, xót gì con dâu!
Trồng cây đừng chạm lá, nuôi cá đừng chạm vảy
Trong đầm gì đẹp bằng sen Lá xanh bông trắng lại chen nhị vàng
Trọng thầy mới được làm thầy
Trồng tre đất sỏi, trồng tỏi đất bồi.
Trót đa mang phải đèo bòng.
Trứng rồng lại nở ra rồng Hạt thông lại nở cây thông rườm rà
Tu đâu cho bằng tu nhà Thờ cha, kính mẹ, ấy là chân tu.
Tứ hải giai huynh đệ
Tưởng rằng chị ngã em nâng, Ai ngờ chị ngã, em bưng miệng cười.
Tưởng rằng là đạo mẹ cha, Con trai con gái cũng là một thương.
Xem thêm