Học ngay
Học ngay
Học ngay
Học ngay
Học ngay
Học ngay
Học ngay
Học ngay
Học ngay
Học ngay
Học ngay
Học ngay
Ca dao tục ngữ - Từ điển ca dao tục ngữ Việt Nam
Ca dao, tục ngữ bắt đầu bằng C
Quảng cáo
Từ đồng nghĩa, trái nghĩa
Thành ngữ Việt Nam
Ca dao, tục ngữ
Động từ bất quy tắc
Cụm động từ (Phrasal verbs)
Chính tả tiếng Việt
Từ láy
Tìm kiếm
Tra cứu theo chữ cái bắt đầu
a - ă - â
b
c
d - đ
e - ê
g
h
k
l
m
n
o - ô - ơ
p
q
r
s
t
u - ư
v
x
y
Ca dao, tục ngữ bắt đầu bằng C
Có công mài sắt, có ngày nên kim
Công cha như núi Thái Sơn Nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra
Chớ thấy sóng cả mà ngã tay chèo
Có chí thì nên
Chim có tổ, người có tông
Con vua thì lại làm vua, Con sãi ở chùa thì quét lá đa.
Cày đồng đang buổi ban trưa, Mồ hôi thánh thót như mưa ruộng cày.
Chị ngã em nâng
Cá không ăn muối cá ươn, con cãi cha mẹ trăm đường con hư
Chuồn chuồn bay thấp thì mưa Bay cao thì nắng bay vừa thì râm.
Con ơi nhớ lấy câu này, Cướp đêm là giặc, cướp ngày là quan.
Cây ngay không sợ chết đứng.
Chia ngọt sẻ bùi
Con hơn cha là nhà có phúc
Công cha như núi ngất trời, Nghĩa mẹ như nước ở ngoài biển Đông.
Con trâu là đầu cơ nghiệp
Chim khôn kêu tiếng rảnh rang Người khôn nói tiếng dịu dàng dễ nghe.
Chăn lợn ba nằm không bằng chăn tằm một lứa
Chẳng thơm cũng thể hoa nhài Dẫu không thanh lịch cũng người Tràng An
Chữ tín còn quý hơn vàng
Chọn bạn mà chơi, chọn nơi mà ở
Cứu vật, vật trả ơn, cứu nhân, nhân trả oán
Con người có cố có ông, Như cây có cội, như sông có nguồn.
Cha mẹ sinh con trời sinh tính
Chết đứng hơn sống quỳ
Cái nết đánh chết cái đẹp
Chồng em áo rách em thương, Chồng người áo gấm xông hương mặc người.
Chớp Đông nhay nháy, gà gáy thì mưa
Cần cù bù thông minh.
Cha chết không lo bằng đỏ lò Tây Bắc
Chưa đỗ ông nghè đã đe hàng tổng
Cao nhân tất hữu cao nhân trị
Con hư tại mẹ, cháu hư tại bà
Cá chuối đắm đuối vì con
Chết giả mới biết dạ anh em
Công cha nghĩa mẹ
Chuồng gà hướng Đông, cái lông chẳng còn
Chết vinh còn hơn sống nhục.
Cơm cha, áo mẹ, chữ thầy Nghĩ sao cho bõ những ngày ước ao
Chớ đi ngày bảy, chớ về ngày ba
Cọp chết để da, người ta chết để tiếng
Cây xanh thì lá cũng xanh Cha mẹ hiền lành để đức cho con.
Cha mẹ đòi ăn cá thu, Gả con xuống biển mù mù tăm tăm.
Chồng giận thì vợ bớt lời Cơm sôi lửa nhỏ một lời không chê
Có cứng mới đứng được đầu gió
Cái răng cái tóc là góc con người.
Chắc rễ bền cây
Chết trong còn hơn sống đục
Con có mẹ như măng ấp bẹ
Con sâu làm rầu nồi canh.
Chú khi ni, mi khi khác.
Cứ trong đạo lý luân thường, Làm người phải giữ kỷ cương làm đầu
Cha mẹ giàu thì con thong thả, Cha mẹ nghèo, con cực đã gian nan.
Cha sinh mẹ dưỡng
Cha mẹ giàu con có, cha mẹ khó con không
Cầm vàng mà lội qua sông Vàng rơi không tiếc, tiếc công cầm vàng.
Chim quyên ăn trái nhãn lồng, Thia lia quen chậu, vợ chồng quen hơi.
Con dại cái mang
Của chồng, công vợ.
Có nuôi con mới biết lòng cha mẹ.
Cóc nghiến răng, đang nắng thì mưa
Con có cha như nhà có nóc
Con hát mẹ khen hay.
Còn duyên kén cá chọn canh, Hết duyên ếch đực cua kềnh cũng vơ.
Cá chậu chim lồng.
Cây có cội, nước có nguồn.
Cấy thưa thừa thóc, cấy dày cóc được ăn
Có cha có mẹ thì hơn, Không cha không mẹ như đờn đứt dây.
Cơm là gạo, áo là tiền
Cười người chớ có cười lâu Cười người hôm trước hôm sau người cười.
Có ơn phải sợ, có nợ phải trả
Còn cha gót đỏ như son Đến khi cha thác, gót con đen sì
Công ai nấy nhớ, tội ai nấy chịu
Chồng người đánh bắc dẹp đông, Chồng em ngồi bếp giương cung bắn mèo.
Con lợn có béo cỗ lòng mới ngon
Chớp thừng chớp chão, chẳng bão thì mưa
Chanh chua chớ phụ, ngọt bòng chớ ham.
Chim khôn lựa nhánh lựa cành, Gái khôn lựa chốn trai lành gửi thân.
Con ơi ghi nhớ lời này Công cha, nghĩa mẹ, công thầy chớ quên
Cần tái, cải nhừ
Chiều chiều ra đứng ngõ sau Trông về quê mẹ ruột đau chín chiều.
Có học mới biết, có đi mới đến
Con học, thóc vay
Cá mạnh vì nước.
Chiêm cứng ré mềm
Có cày có thóc, có học có chữ.
Có trăng, phụ đèn.
Cây khô chưa dễ mọc chồi, Bác mẹ chưa dễ ở đời với ta.
Chồng cô, vợ cậu, chồng dì Trong ba người ấy chết thì không tang.
Cha đánh chẳng lo bằng ăn no giã gạo
Cháo húp vòng quanh
Chị em dâu như bầu nước lã
Chớp đằng đông vừa trông vừa chạy Chớp đằng nam vừa làm vừa chơi
Cơm cha áo mẹ ăn chơi, Bưng bát cơm người, đổ bát mồ hôi.
Cây rau má, lá rau muống, cuống rau đay
Chị em trên kính dưới nhường Là nhà có phúc mới đường yên vui.
Con ơi nhớ lấy lời cha, Gió to sóng cả đừng qua sông Rừng.
Cũng thì con mẹ con cha, Cành cao vun xới, cành la bỏ liều.
Chiều chiều mây phủ Sơn Trà, Sóng xô Cửa Đại, trời đà chuyển mưa.
Cổ Loa là đất đế kinh, Trông ra lại thấy tòa thành tiên xây.
Cơn đằng đông vừa trông vừa chạy, Cơn đằng nam vừa làm vừa chơi.
Con không cha như nhà không nóc.
Cà Mau khỉ khọt trên bưng, Dưới sông sấu lội, trên rừng cọp um.
Cau già dao sắc lại non, nạ dòng trang điểm vẫn còn như xưa
Cỏ gà màu trắng, điềm nắng đã hết
Có tiền có hậu mới hay, Có trồng cây đức mức dày nền nhân
Con nuôi cha không bằng bà nuôi ông
Cắt dây bầu dây bí, Ai nỡ cắt dây chị, dây em.
Chồng loan, vợ phượng.
Con lên ba, mẹ sa xương sườn
Cây ngay bóng thẳng, cây cong bóng vẹo
Có chí làm quan, có gan làm giàu
Cỗ không rượu, kiệu không cụ
Con có cha mẹ đẻ, không ai ở lỗ nẻ mà lên.
Con không cha thì con trễ, cây không rễ thì cây hư
Con ơi con ngủ đi con, Con khóc làm mẹ héo hon tấc lòng.
Của đời ông, ăn không cũng hết
Của như non, ăn mòn cũng hết
Con ai là chẳng giống cha, Cháu ai là chẳng giống bà giống ông.
Con giữ cha, gà giữ ổ
Của đời cha mẹ để cho, Làm không ăn có, của kho cũng rồi.
Cá tươi xem nang
Cây kia ăn quả ai trồng Sông kia uống nước hỏi dòng từ đâu
Chị em một ruột cắt ra Chị không em có cũng là như không.
Chim đa đa đậu nhánh đa đa, Chồng gần không lấy, đi lấy chồng xa.
Chó khôn tứ túc huyền đề, tai thì hơi cúp, đuôi thì cong cong
Có anh có chị mới hay, Không anh không chị như cây một mình.
Cơm cá chả chim
Chớ chê em xấu em đen, Em như nước đục, đánh phèn lại trong.
Chớ dung kẻ gian, chớ oan người ngay
Có con không dạy để vậy mà nuôi
Cô kia cắt cỏ một mình Cho anh cắt với chung tình làm đôi.
Chồng hòa, vợ thuận
Có làm mới có miếng ăn Không dưng ai dễ mang phần đến cho
Có thân phải khổ, có khổ mới nên thân
Cơm cha áo mẹ ai ơi, Chẳng ăn thua thiệt, chẳng chơi cũng hoài.
Con giàu một bó, con khó một nén
Cồng cộc bắt cá dưới bàu, Cho mẹ mày giàu, đám giỗ đầu heo.
Cá bống kho tiêu, cá thiều kho ngọt
Cần ăn cuống, muống ăn lá
Chí lí như bí nấu thịt gà
Chồng khôn vợ được đi hài, Vợ khôn chồng được nhiều bài cậy trông.
Có chồng như ngựa có cương Chua cay cũng chịu, vui thương cũng nhờ.
Cơm rau nước vối, dễ tiêu lại lành.
Của mình thì giữ bo bo, Của người thì thả cho bò nó ăn.
Cua tháng Tám, rạm tháng Tư, ếch tháng Ba, gà tháng Mười
Chẳng học lấy đâu biết chữ
Chiều chiều ngó ngược, ngó xuôi Ngó không thấy mẹ, ngùi ngùi nhớ thương.
Chim khôn chết mệt vì mồi, Người khôn chết mệt vì lời nhỏ to.
Chở ẩu chở bừa, người ưa bị phạt
Chồng tiến thì vợ phải lùi, Chồng tiến vợ tiến thì dùi phải lưng.
Cái cò lặn lội bờ sông, Muốn lấy vợ đẹp nhưng không có tiền.
Cây đa lá rụng đầy đình, Bao nhiêu lá rụng thương mình bấy nhiêu.
Chàng ơi phụ thiếp làm chi, Thiếp như cơm nguội đỡ khi đói lòng.
Chàng về thiếp cũng xin theo, Qua sông nỉ nước, qua đèo nỉ non.
Chữ thầy trong cõi người ta Dặm dài hoa nắng trời xa biển đầy
Con ai người ấy xót.
Con khó, có lòng.
Cháu cậu mà lấy cháu cô, Thóc lúa đầy bồ giống má nhà ta.
Chăn kia nửa đắp nửa hờ, Gối kia nửa đợi, nửa chờ duyên em.
Chê tôm lại phải ăn tôm Chê rau muống héo lại ôm dưa già.
Chèo mau cho thiếp gặp chàng, Hai ta hiệp lại cho thành một đôi.
Có con đỡ gánh đỡ gồng, Con đi lấy chồng vai gánh tay mang.
Con ơi ham học chớ đùa Bữa mô ngày Tết thỉnh bùa thầy đeo
Cam sành rã rượi bờ ao, Tưởng không anh hái có rào thì thôi.
Cây cao mấy trượng cũng trèo, Đường xa mấy dặm cũng theo anh về.
Cha chài, mẹ lưới, con câu Con trai tát nước, nàng dâu đi mò.
Cha già tuổi đã đủ trăm, Chạnh lòng nhớ tới đằm đằm lụy sa.
Chạy xe trái luật, địa ngục chực chờ
Chiếm dụng lòng đường, khôn lường tai hoạ
Chờ chờ, đợi đợi, trông trông, Bao nhiêu chờ đợi mặn nồng bấy nhiêu
Cau già quá lứa bán buôn, Em già quá lứa, có buồn không em?
Chợ Dinh bán áo con trai, Triều Sơn bán nón, Mậu Tài bán kim.
Công em gánh gạch xây tường Mà em chẳng được thắp hương chùa này.
Của Trời, Trời lại lấy đi Giương hai mắt ếch làm chi được Trời!
Cuộc đời như cảnh phù du, Sớm còn tối mất, công phu nhọc nhằn.
Cá chẳng ăn câu thiệt là cá dại, Câu anh cầm, câu ngãi câu nhơn.
Cầm như bác mẹ chẳng sinh, Thì em ra ở Vạn Ninh cho rồi!
Chẳng chè, chẳng chén, sao say, Chẳng thương, chẳng nhớ, sao hay đi tìm?
Chuồng lợn hướng Đông, thổ công hướng Bắc
Cái bống mặc xống ngang chân, Lấy chồng kẻ chợ cho gần xem voi.
Câu cá cá chẳng ăn mồi, Đừng câu mà mệt, đừng ngồi mà trưa.
Chẳng nên, tình trước nghĩa sau, Có con, ta gả cho nhau, thiệt gì.
Chiều chiều ra đứng bờ mương, Bên tình bên hiếu, biết thương bên nào.
Có ta thì nói với ta, Không ta thời lại trăng hoa với người.
Con cậu, cậy nuôi thầy cho, Cháu cậu, cậu bắt chăn bò, chăn trâu.
Cá chuôm cá mới ở đìa, Thấy em anh mới sớm khuya chốn này.
Cây oằn vì bởi trái sai, Xa em vì bởi ông mai ít lời.
Chẳng yêu nhau được thì thôi Xin chàng đừng tẩy nước vôi mà nồng
Chín gang trâu cười, mười gang trâu khóc
Căn duyên chàng đó hỡi trời, Gió Nam phảng phất mát rồi lại không!
Chớp đằng đông nước đồng tràn ngập Chớp đằng tây mua dây mà tát
Có chồng mà chẳng có con Khác gì hoa nở trên non một mình.
Có con mà gả chồng gần Nửa đêm đốt đuốc mang phần cho cha.
Con tài, lo láo, lo kiêu, Con ngu thì lại lo sao kịp người
Công anh tháng đợi năm chờ Sao em rút chỉ lìa tơ cho đành?