Ca dao tục ngữ - Từ điển ca dao tục ngữ Việt Nam

Tra cứu theo chữ cái bắt đầu
a - ă - â b c d - đ e - ê g h k l m n o - ô - ơ p q r s t u - ư v x y
Ăn quả nhớ kẻ trồng cây
Ai đi Uông Bí, Vàng Danh Má hồng để lại má xanh mang về.
Anh em nào phải người xa, Cùng chung bác mẹ một nhà cùng thân.
Ăn cơm với cá mòi he, Lấy chồng Cẩm Phả đun xe suốt đời.
Anh em thuận hòa là nhà có phúc.
Anh em như thể tay chân.
Ăn vóc học hay.
Ăn trông nồi, ngồi trông hướng
Anh đi anh nhớ quê nhà Nhớ canh rau muống nhớ cà dầm tương
Ai về đến huyện Đông Anh, Ghé xem phong cảnh Loa Thành Thục Vương.
Ăn cây nào rào cây ấy.
Ai đi cách trở sơn khê, Nhớ tô mì Quảng, tình quê mặn nồng.
Ăn cho đều, kêu cho sòng
Anh em như thể chân tay Rách lành đùm bọc, dở hay đỡ đần
Ai là con cháu Rồng Tiên, Tháng hai mở hội Trường Yên thì về.
Ân cha nặng lắm cha ơi! Nghĩa mẹ bằng trời chín tháng cưu mang.
Ăn kĩ no lâu, cày sâu tốt lúa
Áo năng thay năng mới, người năng tới năng thân
Ai ơi chớ vội cười nhau, Ngẫm mình cho kỹ trước sau hãy cười
Ai về nhớ vải Định Hòa, Nhớ cau Hổ Bái, nhớ cà Đan Nê
Ai lên Phú Thọ thì lên Lên non cổ tích, lên đền Hùng Vương
Ai về Phú Thọ cùng ta, Vui ngày giỗ tổ tháng ba mùng mười.
Ai đua sông Trước thì đua Sông Sau có miếu thờ vua thì đừng
Ai biết sông Lam Răng là trong, là đục?
Anh em bốn bể là nhà Người dưng khác họ vẫn là anh em
Ai lên làng Quỷnh hái chè, Hái dăm ba lá xuống khe ta ngồi.
Ai lên Đồng Tỉnh, Huê Cầu Đồng Tỉnh bán thuốc, Huê Cầu nhuộm thâm
Ăn quả nhớ kẻ trồng cây Có danh có vọng nhớ thầy khi xưa.
Ăn lấy chắc, mặc lấy bền
Ăn thì ăn những miếng ngon Làm thì chọn việc cỏn con mà làm.
Ai giàu ba họ, ai khó ba đời
Anh em như chân với tay Rách lành đùm bọc, dở hay đỡ đần.
Ăn có mời, làm có khiến
Ao sâu tốt cá
Anh em trên thuận dưới hòa, Họ hàng đẹp mặt, mẹ cha vui vầy.
Ăn được ngủ được là tiên
Ăn một miếng tiếng một đời
Ai về Hà Tĩnh thì về, Mặc lụa chợ Hạ, uống chè Hương Sơn.
Áo chân cáy, váy chân sứa
Ai ơi đừng bỏ ruộng hoang Bao nhiêu tấc đất, tấc vàng bấy nhiêu
Ai về thăm đất Ninh Bình, Mà xem phong cảnh hữu tình nên thơ
Anh về Bình Định thăm cha, Phú Yên thăm mẹ, Khánh Hòa thăm em.
Ai đi muôn dặm non sông, Để ai chứa chất sầu đong vơi đầy.
Anh em trong nhà, đóng cửa dạy nhau
Ai đi trẩy hội chùa Hương Làm ơn gặp khách thập phương hỏi giùm
Ăn bún thang, cả làng đòi cà cuống
Ăn như mèo ăn
Ai sang Hà Nội Nhắn nhủ hàng hương
Ai về Tuy Phước ăn nem, Ghé qua Hưng Thạnh mà xem Tháp Chàm.
Ăn bát cơm dẻo, nhớ nẻo đường đi
Ai làm cho bướm lìa hoa, Cho chim xanh nỡ bay qua vườn hồng
Ăn cá nhả xương, ăn đường nuốt chậm
Ăn lắm thì hết miếng ngon, nói lắm thì hết lời khôn hóa rồ
Anh em ăn ở thuận hoà Chớ điều chếch lệch người ta chê cười
Ăn lúc đói, nói lúc say
Anh đi đàng ấy xa xa, Để em ôm bóng trăng tà năm canh
Ai chồng ai vợ mặc ai, Bao giờ ra bảng ra bài mới hay.
Ăn ít ngon nhiều
Ăn cỗ là việc tổ làng
Áo rách thay vai, quần rách đổi ống
Ai ơi cứ ở cho lành, Tu thân tích đức để dành về sau.
Ăn chẳng bõ dính răng
Ăn se sẻ, đẻ con voi
Ăn cơm không canh như tu hành không vãi
Ai qua Phú Hội, Phước Thiền, Bâng khuâng nhớ mãi sầu riêng Long Thành.
Ai lên nhắn chị hàng bông, Có muốn lấy chồng thì xuống Nguyệt Viên
Ăn cá trắm, uống rượu tăm, vật trăm trận
Anh em giọt máu sẻ đôi.
Ăn ốc trông trăng
Ăn như hùm đổ đó
Anh em khúc ruột chia hai, Mạch còn máu chảy đứt ngoài liền trong.
Ai ơi chẳng chóng thì chầy Có công mài sắt, có ngày nên kim.
Áo rách cốt cách người thương
Ăn có nơi, làm có buổi
Anh nói em cũng nghe anh Bát cơm đã trót chan canh mất rồi!
Ăn cỗ nắm phần
Anh về cuốc đất trồng cau, Cho em trồng ghé cây trầu một bên
Ai kêu ai hú bên sông, Tôi đang sắm sửa cho chồng xuống ghe
Ai về Nhượng Bạn thì về, Gạo nhiều, cá lắm, dễ bề làm ăn.
Ai về nhắn với ông câu, Cá ăn thì giật, để lâu mất mồi
Ăn cơm cũng thấy nghẹn, Uống nước cũng thấy nghẹn,
Ăn thịt trâu không tỏi, như ăn gỏi không lá mơ
Anh thương em ruột thắt gan bào, Biết em có thương lại chút nào hay không?
Ai về chợ huyện Thanh Vân Hỏi thăm cô Tú đánh vần được chưa?
Ai về em gửi bức tranh, Có con chim sáo đậu nhành lan chi
Ân cha nghĩa mẹ chưa đền, Bậu mong ôm gối cuốn mền theo ai?
Ăn không thì hóc, chẳng xay thóc phải ẵm em
Anh em hiền thật là hiền Chỉ một đồng tiền làm mất lòng nhau
Anh em như thể chân tay Cùng cha cùng mẹ việc nhà hăng say
Ai về Hậu Lộc Phú Điền, Nhớ đây Bà Triệu trận tiền xung phong.
Anh em cốt nhục đồng bào, Vợ chồng là nghĩa lẽ nào chẳng thương.
Anh về, em nắm cổ tay Em dặn câu này, anh chớ có quên:
Ai về Thọ Lão hát chèo, Có thương lấy phận nàng Kiều thì thương.
Ai đi qua phố Khoa Trường Dừng chân ngắm cảnh núi rừng xanh xanh
Ăn mặn, uống nước đỏ da Nằm đất nằm cát cho ma nó hờn.
Ai qua phố Nhổn phố Lai Dừng chân ăn miếng chả đài thơm ngon
Ai về Hồng Lộc thì về Ăn cơm cá Bàu Nậy
Ai về Xuân Vũ, Ninh Vân, Làng nghề chạm đá xa gần nức danh
Ai ơi, gương bể khó hàn, Chỉ đứt khó nối, người ngoan khó tìm
Ai về thăm chợ Năm Dân, Kim Sơn vùng biển xa gần nức danh.
Anh đi làm mướn nuôi ai, Cho áo anh rách, cho vai anh mòn?
Ai ơi trẻ mãi ru mà! Càng đo đắn lắm càng già mất duyên.
Anh ngồi tựa mạn thuyền rồng Thấy em cuốc cỏ trên đồng anh thương.
Áo nhung cởi lại Linh San, Thoắt đà thoát nợ trần hoàn lên tiên.