Phân tích tác phẩm Trường Huyện của nhà thơ Nguyễn Bính lớp 81. Mở đoạn: - Giới thiệu tên bài thơ, tác giả (nếu có), cảm nghĩ chung về bài thơ. Quảng cáo
Lựa chọn câu để xem lời giải nhanh hơn
Dàn ý chi tiết 1. Mở đoạn: - Giới thiệu tên bài thơ, tác giả (nếu có), cảm nghĩ chung về bài thơ. 2. Thân đoạn: - Chỉ ra nội dung hoặc nghệ thuật cụ thể của bài thơ khiến em yêu thích và có nhiều cảm xúc, suy nghĩ. + Ví dụ: về nội dung, bài thơ viết về đề tài gia đình thân thuộc, về tình cảm yêu thương gắn bó giữa mọi người…; về hình thức, bài thơ sử dụng thể lục bát quen thuộc, gần gũi, có cách ngắt nhịp và gieo vần phù hợp với việc thể hiện nội dung tình cảm gia đình… - Nêu lên các lý do khiến em yêu thích. + Ví dụ: về nội dung, bài thơ cho em những kỉ niệm, tình cảm, cảm xúc thân thương về ông, bà, cha, mẹ... ; về nghệ thuật, tác giả đã sử dụng các từ ngữ, hình ảnh rất sinh động, gợi cảm; các biện pháp tu từ và cách gieo vần, ngắt nhịp độc đáo của thơ lục bát… 3. Kết đoạn: - Khái quát lại cảm nghĩ của bản thân về ý nghĩa của bài thơ. Bài siêu ngắn Mẫu 1 Tác phẩm "Trường Huyện" của nhà thơ Nguyễn Bính chính là một ví dụ điển hình về những tác phẩm nghệ thuật không chỉ là nghệ thuật viết mà nó còn là một công cụ để kể cho khán giả nghe những câu chuyện có ý nghĩa và sâu sắc.Một bài thơ vừa có chút buồn, lại bâng khuâng, mơ mộng, đầy lãng mạn. Ai từng học ở những trường huyện, hẳn không thể không yêu thích bài thơ rất đẹp, rất lãng mạn này. Giờ đây, tôi đã sống gần trọn cuộc đời, đã xa rất lâu cái tuổi hoa niên chụm đầu cùng trú nắng trong chiếc “lá sen tơ” mà mỗi khi đọc lại bài thơ, vẫn thấy bâng khuâng, man mác như sống lại thuở xa xưa ấy. Bài thơ kể chuyện tình trường huyện, nhưng trên tựa đề lại chỉ có hai chữ trường huyện (và tới khổ thơ cuối, trường huyện nhòa vào phố huyện) là bởi vì chuyện tình chỉ là cái nền, là trang giấy để Nguyễn Bính viết chuyện đời. Những chuyện đẹp như tranh làng Hồ vẽ bầu trời lá sen thơm trên hai mái tóc xanh. Đẹp như đàn hồ điệp từ trang kinh điển nào hiện về, băng đồng theo bước hai học trò quê. Theo đến khúc đứt đoạn thực, mơ để giọng thơ đang trần tình bỗng cảm thản một câu đứt ruột, em đi phố huyện tiêu điều lắm. Em là thời chân quê xưa, em đi ngày ấy đã mất! Lấy thơ Nguyễn Du mà soi vào thơ Nguyễn Bính mới hay, cứ gì xa một người, xa cả một thời thì sen kia vẫn đa tình đến dẫu lìa ngó ý còn vương tơ lòng… Bài siêu ngắn Mẫu 2 Bài thơ "Trường Huyện" của tác giả Nguyễn Bính là một trong những tác phẩm văn học nổi tiếng của Việt Nam, nó được viết vào thế kỷ 19 và thể hiện sự yêu quê hương và lòng tự hào dân tộc của tác giả. Với cấu trúc đặc biệt, mỗi câu chữ của bài thơ có đúng 7 chữ, Nguyễn Bính đã tạo ra một phong cách riêng. Tác giả miêu tả vẻ đẹp của quê hương thông qua những hình ảnh như cánh đồng lúa xanh mướt, con đường nhỏ và những ngôi nhà cổ truyền. Mỗi hình ảnh trong bài thơ tạo nên một bức tranh sống động về quê hương. Có thể nói, bài thơ là một tác phẩm xuất sắc về tình yêu quê hương và lòng tự hào dân tộc, tác giả đã sử dụng hình ảnh và ngôn ngữ để tạo ra một bức tranh sống động về quê hương và những nét đẹp của nó, cũng như thể hiện lòng yêu nước và mong muốn góp phần vào sự phát triển của đất nước. Bài tham khảo Mẫu 1 Bài thơ "Trường Huyện" của tác giả Nguyễn Bính là một tác phẩm nổi tiếng trong văn học Việt Nam. Bài thơ được viết vào thế kỷ 19, thể hiện tình yêu quê hương và lòng tự hào dân tộc của tác giả. Bài thơ "Trường Huyện" có 6 câu chữ, mỗi câu chữ đều có 7 chữ cái. Đây là một hình thức thơ đặc biệt, gọi là "thơ bát cú" trong văn học cổ truyền Trung Quốc. Tuy nhiên, Nguyễn Bính đã sáng tạo và biến đổi hình thức này, tạo nên một phong cách riêng. Bài thơ bắt đầu bằng câu chữ "Trường Huyện", đây là tên của một vùng quê hương ở miền Bắc Việt Nam. Tác giả miêu tả về vẻ đẹp của quê hương, những cánh đồng lúa xanh mướt, những con đường nhỏ, những ngôi nhà cổ truyền. Từng hình ảnh trong bài thơ đều tạo nên một bức tranh sống động về quê hương. Tác giả cũng nhắc đến những truyền thống, phong tục của người dân Trường Huyện. Những nét văn hóa truyền thống như lễ hội, trò chơi dân gian, những câu chuyện cổ tích đã được tác giả đề cập. Điều này cho thấy tác giả có tình yêu và lòng tự hào với văn hóa dân tộc. Bài thơ cũng thể hiện tình yêu quê hương và lòng tự hào dân tộc của tác giả. Tác giả tỏ ra tự hào với quê hương, với những nét đẹp của nơi mình sinh ra và lớn lên. Tác giả cũng thể hiện lòng yêu nước, mong muốn đóng góp vào sự phát triển của đất nước. Tổng quan, bài thơ "Trường Huyện" của Nguyễn Bính là một tác phẩm tuyệt vời về tình yêu quê hương và lòng tự hào dân tộc. Tác giả đã sử dụng hình ảnh và ngôn ngữ để tạo nên một bức tranh sống động về quê hương và những nét đẹp của nó. Bài thơ cũng thể hiện lòng yêu nước và mong muốn đóng góp vào sự phát triển của đất nước. Bài tham khảo Mẫu 2 Bạn trẻ nào sinh ra rồi lớn lên và cả đời chỉ sống ở thành phố hẳn là không thể cảm nhận được hết vẻ đẹp của bài thơ này. Nói vậy cũng đồng nghĩa với bạn từng ở nông thôn, lại có dịp học ở trường huyện thuở thơ ấu sẽ không khỏi bâng khuâng, xao xuyến khi đọc bài thơ “Trường huyện” của Nguyễn Bính (1918 - 1966). Bài thơ ra đời năm 1938 khi tác giả mới 20 tuổi. Ai cũng biết sen là biểu tượng của sự trong trắng, thanh khiết, không bao giờ bị “đồng hóa” bởi xung quanh, sống cạnh bùn mà chẳng bao giờ “hôi tanh mùi bùn”. Nhưng điều này mới là quan trọng, mới là cái cần nói trong bài thơ: Phải là lá sen mới có thể: “Lá sen vương phấn, hoa sen ngát”. “Vấn đề” bắt đầu từ đây. Nếu đội chung cái lá sen chỉ để thuần túy che nắng, mưa (nắng thì đúng hơn), đâu cần bàn đến cái “phấn” vương trên lá và cái “ngát” của “hương sen” làm chi? Một chút tình cảm thoang thoảng mang màu sắc giới tính của đôi bạn nam nữ còn nhỏ tuổi, trong sáng, thánh thiện lắm, chưa định hình cái gì, nhưng rõ ràng là khác lạ so với tình cảm bạn cùng giới được nhà thơ phô diễn bằng hai câu thật tài tình. Tất cả dồn vào một chữ “hờ”. Một cái gì không bền vững, không chắc chắn. Đúng vậy, tình cảm của trẻ con mà, đã ra hình, ra dáng gì đâu. Chúng chưa thực sự có ý thức gì, chỉ biết ở bên nhau là thích thú. Cái lá sen kia rõ là không thể rộng hơn chiếc nón. Muốn che cả hai mái đầu xanh để tránh nắng, (mưa), chỉ có cách phải sát lại, chụm đầu gần lại nhau. Nhưng hình ảnh đó cũng chỉ thoảng qua, chỉ “hờ”. Cho nên cái lũ bướm tai quái, tinh nghịch kia “theo về tận cửa mới tan mơ”. Bướm thì tan giấc mơ vì tưởng lá sen là “hoa gài mái tóc”, còn sự xao xuyến tự nhiên của đôi bạn nhỏ chỉ là “chút nhụy hờ”. Chính vì “hờ” nên mới “tan”. Một bài thơ vừa có chút buồn, lại bâng khuâng, mơ mộng, đầy lãng mạn. Ai từng học ở những trường huyện, hẳn không thể không yêu thích bài thơ rất đẹp, rất lãng mạn này. Giờ đây, tôi đã sống gần trọn cuộc đời, đã xa rất lâu cái tuổi hoa niên chụm đầu cùng trú nắng trong chiếc “lá sen tơ” mà mỗi khi đọc lại bài thơ, vẫn thấy bâng khuâng, man mác như sống lại thuở xa xưa ấy. “Trường huyện” là bài thơ ông làm từ rất sớm, lúc mới đến với thơ nhưng nhanh chóng nổi tiếng, được nhiều thế hệ bạn đọc thuộc, coi như kỷ niệm của bản thân mình trong đời cắp sách đến trường thuở hoa niên.
Quảng cáo
|