* Phương pháp:
- Phân tích (Phân tích đề để xác định thể loại, yêu cầu, phạm vi dẫn chứng).
- Sử dụng các thao tác lập luận (phân tích, tổng hợp, bàn luận,…) để tạo lập một văn bản nghị luận văn học.
* Cách giải:
Yêu cầu hình thức:
- Thí sinh biết kết hợp kiến thức và kĩ năng làm nghị luận văn học để tạo lập văn bản.
- Bài viết phải có bố cục đầy đủ, rõ ràng; văn viết có cảm xúc; diễn đạt trôi chảy, bảo đảm tính liên kết; không mắc lỗi chính tả, từ ngữ, ngữ pháp.
Yêu cầu nội dung:
MB:
- Giới thiệu tác giả, tác phẩm
- Dẫn dắt vấn đề
TB:
- Khái quát nội dung chính
- Phân tích: “Cảnh đám ma gương mẫu”
Cảnh đưa tang
a) Không khí
- Đám ma đi đến đâu làm huyên náo đến đấy
- Thi nhau mà rộn lên
- Cả thành phố rộn lên
→Vui tươi, nhộn nhịp
- Thành thử tang gia ai nấy cũng đều vui vẻ cả
Đi đám tang mà tất cả mọi người đều hân hoan, hớn hở
→ Sự suy đồi về đạo lý, tha hóa về nhân cách con người.
b) Nghi thức
- “Một đám ma theo cả lối Ta, Tàu, Tây”
- “Kiệu bát cống, lợn quay đi lọng, lốc bốc xoảng, bú dích, vài trăm người đi đưa”
→ To tát, hoành tráng, linh đình nhưng rất pha tạp, hổ lốn, bát nháo, như một đám rước, đám biểu tình.
c) Người đưa đám
* Người trong gia đình
- Cô Tuyết:
+ Băn khoăn “tại sao Xuân không đến phúng viếng gì”
+ Mặc bộ y phục “Ngây thơ”
+ Mặt lại hơi có vẻ buồn lãng mạn rất đúng mốt một nhà có đám.
→ Mục đích: Tìm người yêu, trình diễn thời trang gợi cảm, chứng minh mình chưa đánh mất cả chữ trinh.
- Tú tân:
+ “Chạy lên bấm máy ảnh lách tách”
+ Chỉ huy những nhà tài tử chụp ảnh.
→Như một người “nhạc trưởng”, chỉ huy mọi người chụp ảnh, mục đích chính muốn khoe tài chụp ảnh của mình.
- Cụ bà
+ Sung sướng kêu lên “Ấy giá không có món ấy thì là thiếu chưa được to”
→ Mục đích: Lo nghĩ cho sự danh giá của đám tang, sợ đám tang chưa được to tát , linh đình
* Người ngoài gia đình
- Bạn cụ cố Hồng:
+ Phô trương huy chương: Bắc Đẩu bội tinh, Long bội tinh, Cao Miên bội tinh…
+ Phô trương râu: hoặc dài hoặc ngắn, hoặc đen hoặc hung hung, hoặc lún phún hay rầm rậm, loăn quăn.
+ Thấy cảm động vì làn da trắng thập thò của cô Tuyết
→ Mục đích: phô trương danh thế, trình diễn thời trang râu, bộc lộ bản tính dâm đãng.
- Xuân tóc đỏ
+ “Len vào hàng đầu”
+ Có “công” làm cho đám tang trở nên to tát, long trọng hơn
→ Vô học, vô giáo dục
- Sư cụ chùa Tăng Phú:
+ Sung sướng, vênh váo vì được cơ hội khoe đã đánh đổ được hội Phật giáo
- Đám trai thanh gái lịch:
+ Chim nhau, cười tình với nhau, bình phẩm nhau, chê bai nhau, ghen tuông nhau, hẹn hò nhau.
+ Bằng những vẻ mặt buồn rầu của những người đi đưa ma.
- Mọi người trong khu phố:
+ Nhốn nháo lên khen đám ma to.
→ Vạch trần sự giả dối, phô trương của những kẻ lắm tiền nhiều của, của những kẻ tri thức nhưng phi đạo đức
→ Đám tang diễn ra như một tấn hài kich. Đó là dịp để người ta “khoe danh”, “khoe của”, “khoa áo”, “khoe tình”. Đám tang này to tát, linh đình nhưng chỉ thiếu một thứ duy nhất đó chính là tình người.
- “Đám cứ đi”
+ Tác giả ẩn từ "tang’, thực chất đây như một đám rước, đám hội.
+ “Cứ đi”: cứ diễn ra những điều đang diễn ra, cứ đi mặc kệ dư luận, thản nhiên phơi bày sự vô đạo đức.
→ Hành trình xuống mộ của xã hội lúc bấy giờ: cái đám đông vô tình vô nghĩa này nó đang đi dần đến sự kết thúc, bắt buộc phải kết thúc. Không để cho những loại người như vậy tồn tại làm vấy bẩn xã hội.
Cảnh hạ huyệt
- Cậu tú Tân bắt bẻ mọi người tạo dáng để chụp ảnh kỉ niệm lúc hạ huyệt, bạn của cậu nhảy lên các nấm mộ khác để chụp cho ảnh khỏi giống nhau.
- Ông Phán mọc sừng oặt người đi khóc mãi không thôi và dúi vào tay Xuân một cái giấy bạc năm đồng gấp tư.
→ Đám tang trở thành trò diễn bịp bợm, lố lăng.
Nghệ thuật
- Nghệ thuật trào phúng
- Giọng điệu mỉa mai, châm biếm
|