Tình yêu nâng hồn con người thoát khỏi Sự tầm thường (Pascal) Anh (chị) suy nghĩ gì về câu nói trên?Nếu có ai hỏi: “Tình yêu là gì, hình dáng, sắc thái của tình yêu?” Tôi xin trả lời rằng: “Tình yêu là sự hòa hợp giữa hai trái tim của hai con người. Nó có thể là tình yêu của hai người khác phái, nó có thể là tình yêu giữa người : người, hay nói cách khác nó chính là tình cảm nhân văn, những tình cảm đẹp của con người”. Quảng cáo
1. Giải thích: - Tình yêu: trạng thái .cảm xúc của tâm hồn, thể hiện sự quyến luyến, sẻ chia, thấu hiểu với mong muốn mang lại niềm vui và hạnh phúc giữa con người với con người và vạn vật. 2. Bình luận: - Thế nào là thấu hiểu, sẻ chia? Bài làm Tình yêu là một trong những cảm xúc mà ta không thể kiểm soát được. Nó được viết nên bằng thứ mực của trái tim, là thứ tình cảm mãnh liệt đến mức cái chết cũng không xóa được kí ức, mang lại sự sống cho con người, giúp con người sống có tâm hồn - thế giới bên trong, nhạy cảm, biết vui buồn với những mảnh đôi, biết chia sẻ và sống là con người hơn. Qua câu chuyện ấy, ta thấy được sức mạnh của tình yêu. Tình yêu gia đình khiến cô gái sẵn sàng từ bỏ tình yêu cuộc đời, chịu thiệt cho mình, ch nhận tha thứ lỗi lầm người mình yêu. Tình yêu đã khiến một chàng trai vị tha, biết dẹp bỏ tự ái cá nhân dể dám yêu thêm lần nữa và biết rằ không có gì đáng xấu hổ khi nói ra sai lầm, thú nhận lỗi lầm của mình người khác. Và cũng tình yêu khiến một chàng trai biết yêu người hơn yêu bản thân mình, nhận thức được sự “cho và nhận”. Chính tình yêu đã khiến cả ba nhân vật trong câu chuyện trên hoàn thiện được nhân cách của mình, biết yêu thương, chia sẻ, và quan trọng hơn tất cả là tình yêu đã nâng tâm hồn họ thoát khỏi sự tầm thường của sự ích kỉ, ghen ghét,.. Còn rất nhiều câu chuyện khác về tình yêu, tình người chân thật như chính cuộc sống đang hiện lên, như một người mẹ hi sinh hạnh phúc bản thân không đi bước nữa để nuôi dạy con nên người, một người đàn ông chấp nhận sống đơn độc để chăm lo những mảnh đời đói rách quanh mình để rồi cuối cùng ra đi trong sự cô đơn không ai biết đến. Đơn giản hơn, tình người cao thượng còn biểu hiện ở những cử chỉ rất nhỏ như chia nhau một ổ bánh mì khi đói, một chiếc chăn mỏng đắp chung trong đêm tối, một bàn tay chìa ra khi ta vấp ngã,... Còn nhiều còn nhiều nữa những điều tốt đẹp trong cuộc sống này nếu ta thật sự để ý. Chính bởi tình yêu đã làm lu mờ sự ích kỉ tầm thường trong mỗi con người, vứt bỏ cái “tôi” cá nhân để hòa cùng mọi người, biết quan tâm, yêu thương, chia sẻ, sống có trách nhiệm với cái mình đã yêu mến, che lấp nỗi sợ hãi nhút nhát, bao dung, vị tha. Vì người khác mà chịu thiệt cho bản thân mình là một lí do đẹp, phải không? Như bản thân tôi đây, tôi đã từng yêu và cũng đã từng mất. Tôi hiểu rõ nỗi đau mất một người là như thế nào, yêu một người ra sao, rằng sống vì người khác, hi sinh cho người khác là khó lắm. Tôi đã muốn từ bỏ tất cả khi người ấy ra đi, vùi mình vào vỏ ốc của chính mình, làm bản thân mình tổn thương và làm tổn thương tình cảm của những người xung quanh. Những tưởng cánh cửa sẽ mãi đóng kín nhưng rồi một lần cùng lớp đi thăm những em bé khuyết tật ở làng “Hòa Bình”, khi trao cho em chiếc lồng đèn giấy đầu tiên, tôi như thấy mình đã trao cho em một phần của trái tim mình. Và tôi biết cuộc sống này còn rất nhiều điều tuyệt diệu. Rằng tình cảm là để sẻ chia, ai không biết sẻ chia thì chỉ là một kẻ tật nguyền về cảm xúc. Chính khi ấy tôi chợt hiểu rằng: cho là nhận. Nếu ai cũng chỉ nghĩ đến bản thân mình thì làm sao yêu người, làm sao tìm được hạnh phúc? Nhìn nụ cười rạng ngời trên môi những đứa trẻ bất hạnh, tôi thấy đời thật tuyệt vời vì tôi đã được sống, đã biết yêu thương. Tôi không còn cảm thấy đau nhiều nữa mà thay vào đó là sự thanh thản, bình tâm của tâm hồn. Tôi thấy mình như được sống lại, nhìn thấy được cuộc sống chứ không phải nỗi đau của riêng mình. Tình yêu nhân loại, con người với con người đã giúp tôi vượt qua mọi nỗi đau, sự ích kỉ khi chỉ biết nghĩ đến hạnh phúc cá nhân, khi chỉ nhìn thấy nỗi đau của chính mình để biết sống vì mọi người, yêu thương những người xung quanh mình. Tôi cũng chợt hiểu rằng nếu đã yêu thì không nên có hận. Oán hận rất xấu xí. Tại sao ta phải vì một sự phản bội niềm tin mà đánh mất đi niềm tin của mình vào những người khác? Không phải như vậy những con người ấy đã được quá nhiều sao? Thật vô cùng khó khăn để nói hai từ tha thứ cho người mang lầm lỗi nhưng “Biết tha thứ để được hạnh phúc” như một người bạn tôi từng nói. Câu nói ấy đã cho tôi biết dù ngay cả trong hoàn cảnh tuyệt vọng nhất cũng vẫn có thể tìm thấy hi vọng, hạnh phúc nếu như ta luôn mở cửa trái tim, yêu thương thật nhiều. Dù bạn ở rất xa tôi nhưng tôi không thấy mình đơn độc nữa vì tôi biết ở nơi nào đó xa xôi trên thế gian này vẫn còn có bạn đợi tôi, luôn lo lắng cho tôi. Một cảm giác ấm lòng và dễ chịu chợt lan tỏa khắp cơ thể khi tôi nghĩ đến điều ấy. Vì tình yêu thương quan tâm của bạn - một tình bạn thật sự, tình yêu bao la của ba mẹ, những người trong gia đình, tôi đã học và tập nói “tha thứ” để trút hết gánh nặng đã đè nặng trái tim mình. Tôi đã biết đứng dậy bằng chính đôi chân của mình, biết quan tâm đến thế giới xung quanh mình, sống tốt hơn, trái tim chật chội hơn, chỉ chứa những yêu thương, không còn chỗ cho sự hận thù, vị kỉ - loài rắn độc giết chết tâm hồn. Và như thế tôi đã, đang sống một cuộc sống thật trọn vẹn từ khi tôi được yêu thương, biết yêu thương và sẻ chia. Tình yêu thương quả là một mảnh hi vọng, là sự hồi sinh bất diệt, là con đường dẫn tới miền đất hứa. Cái chết chỉ là một khoảnh khắc của cuộc sống đối với những người đã biết yêu và từng được yêu. Ai biết yêu thương sẽ thành công hơn tất cả nhân loại. Tình yêu luôn ở quanh ta, điều quan trọng là ta có nhận ra và có biết yêu thương hay không mà thôi! Qua đó, ta hiểu rằng, một trong những vẻ đẹp của con người là vẻ đẹp tâm hồn và lòng nhân ái. Theo tôi, ta phải thường xuyên rèn luyện bản thân mình, tham gia các hoạt động từ thiện, công tác xã hội giúp đỡ những con người có số phận bất hạnh, đọc sách văn học, quan tâm đến cuộc sống xung quanh để tâm hồn mềm mại nhân ái hơn. Bên cạnh đó, ta cũng phải lên án những tình yêu vụ lợi, vị kỉ, động cơ, vật chất và danh lợi. Thật đáng thương và bất hạnh cho những con người tầm thường, không biết yêu thương, sẵn sàng từ bỏ, phản bội lòng tin yêu của những người gần gũi bên mình để chạy theo danh lợi, tiền tài danh vọng, ham vật chất, xem nhẹ tình cảm chân thành của người khác dành cho mình. Một trái tim khô cằn sỏi đá không biết yêu thương chia sẻ thì không thể có một nhân cách tốt đẹp được. Bởi tiền bạc và quyền lực không sống lâu hơn những tình cảm chân thật từ con tim và rằng tình yêu là tình cảm có hương vị tuyệt diệu nhất, tồn tại vĩnh cửu và nâng tâm hồn con người lên mức hoàn thiện. Có ai đó đã từng nói: “Nếu cuộc đời này là một giấc ngủ dài thì tình cảm sẽ là bến bờ của nó”. Thời gian rồi sẽ qua đi nhưng tình yêu sẽ mãi còn ở lại, nuôi dưỡng tâm hồn, giúp con người vượt qua cả những điều tầm thường, vòng vèo nhỏ nhặt của cuộc sống để trở thành một con người đúng con người hơn: biết yêu thương, chia sẻ, nhân ái và vị tha như Pascal đã chiêm nghiệm: “Tình yêu nâng tâm hồn con người thoát khỏi sự tầm thường. loigiaihay.com
Quảng cáo
|