Dupitơ và người cày ruộngThần Vương Dupitơ có một khoảnh đất muốn cho thuê. Người con trai của Dupitơ là Matsơri đã thay cha tuyên bố sự việc này. Một số người tới nhận thuê đã đề xuất ra số thuế ruộng mà họ tự nguyện giao nộp, rồi họ yên lặng chờ đợi. Quảng cáo
0:00
/
2:38
Chọn giọng đọc
Đọc truyện: Dupitơ và người cày ruộngThần Vương Dupitơ có một khoảnh đất muốn cho thuê. Người con trai của Dupitơ là Matsơri đã thay cha tuyên bố sự việc này. Một số người tới nhận thuê đã đề xuất ra số thuế ruộng mà họ tự nguyện giao nộp, rồi họ yên lặng chờ đợi. Thế nhưng điều này thực ra không phải là chuyện dễ quyết định được. Một người cho rằng khoảnh đất này rất cằn cỗi, còn những người khác thì lại có ý kiến khác. Chính trong lúc mọi người có nhiều ý kiến bàn bạc xôn xao thì một người nông dân to gan nhất nhưng chưa chắc đã là người thông minh nhất bằng lòng trả lời với mức thuế nộp rất cao, với điều kiện chỉ cần Thần Dupitơ bằng lòng để ông ta được tuỳ theo ý muốn thay đổi thời tiết, chi phối khí hậu, lúc nắng lúc mưa, lúc lạnh giá nhất, lúc nóng nực nhất, khi hạn hán, lúc lụt lội, hoàn toàn do ông ta quyết định. Thần Dupitơ đã đồng ý với điều kiện đó rồi ký kết hợp đồng. Vị nông dân này nghiễm nhiên xuất hiện với diện mạo của Thần, ông ta hô gió gọi mưa, sáng tạo ra một vùng thời tiết mà chỉ riêng bản thân ông ta mới có, chính là những người hàng xóm của ông ta cũng hoàn toàn giống như châu Âu với châu Mỹ, không hề được cùng hưởng thụ. Thế nhưng điều này đã đem lại lợi ích cho những người lân cận, đã khiến cho họ có thu hoạch tốt, ngũ cốc bội thu, rượu ngon thơm lừng. Còn thu hoạch của người nông dân này thì lại rất kém cỏi. Bước sang năm sau, ông ta lại điều chỉnh thời tiết,A tất cả đều đã được thay đổi, thế nhưng tình hình ở ngoài đồng ruộng vẫn không tốt, còn đồng ruộng của những người lân cận thì vẫn tươi tốt, trái cây to nặng, thu hoạch rất khá. Bất đắc dĩ, người nông dân đành phải tới cầu xin sự giúp đỡ của Vua các vị Thần, còn thừa nhận bản thân mình thiếu tri thức. Còn Thần Dupitơ đã lại khoan hồng tha thứ cho ông ta với phong cách của Vua thần dịu dàng và khoan dung, nhân hậu. Từ đó chúng ta đã rút ra được kết luận, ông Trời sáng suốt hơn chúng ta rất nhiều, chúng ta còn phải cần gì nữa! Bài học rút raSự ngạo mạn của con người trước tự nhiên.
Kinh nghiệm thực tế mới là bài học quý giá nhất.
Đố vui qua truyện Dupitơ và người cày ruộng
|





