Văn bản Lục Vân Tiên gặp nạnLỤC VÂN TIÊN GẶP NẠN (Trích Truyện Lục Vân Tiên) Quảng cáo
LỤC VÂN TIÊN GẶP NẠN (Trích Truyện Lục Vân Tiên) Đêm khuya lặng lẽ như tờ, Nghinh ngang sao mọc mịt mờ sương bay. Trịnh Hâm khi ấy ra tay, Vân Tiên bị gã xô ngay xuống vời. Trịnh Hâm giả tiếng kêu trời, Cho người thức dậy lấy lời phui pha. Trong thuyền ai nấy kêu la, Đều thương họ Lục xót xa tấm lòng. Vân Tiên mình luỵ giữa dòng, Giao long dìu đỡ vào trong bãi này. Vừa may trời đã sáng ngày, Ông chài xem thấy vớt ngay lên bờ. Hối con vầy lửa một giờ, Ông hơ bụng dạ, mụ hơ mặt mày. Vân Tiên vừa ấm chơn tay, Ngẩn ngơ hồn phách như say mới rồi. Ngỡ thân mình phải nước trôi, Hay đâu còn hãy đặng ngồi dương gian. Ngư ông khi ấy hỏi han, Vân Tiên thưa hết mọi đàng gần xa. Ngư rằng: "Người ở cùng ta, Hôm mại hẩm hút với già cho vui". Tiên rằng: "Ông lấy chi nuôi, Thân tôi như thể trái mùi trên cây. Nay đà trôi nổi đến đây, Không chi báo đáp mình nầy trơ trơ". Ngư rằng: "Lòng lão chẳng mơ, Dốc lòng nhơn nghĩa há chờ trả ơn? Nước trong rửa ruột sạch trơn, Một câu danh lợi chi sờn lòng đây. Rày doi mai vịnh vui vầy, Ngày kia hứng gió đêm nầy chơi trăng. Một mình thong thả làm ăn, Khoẻ quơ chài kéo; mệt quăng câu dầm. Nghêu ngao nay chích mai đầm, Một bầu trời đất vui thầm ai hay. Kinh luân đã sẵn trong tay, Thung dung dưới thế vui say trong trời. Thuyền nan một chiếc ở đời, Tắm mưa chải gió trong vời Hàn Giang". Quảng cáo
|