Tóm tắt, bố cục, nội dung chính văn bản Thần Trụ TrờiTóm tắt, bố cục, nội dung chính, văn bản Thần Trụ Trời giúp học sinh soạn bài dễ dàng, chính xác. Quảng cáo
Lựa chọn câu để xem lời giải nhanh hơn
Tóm tắt Bài 1 Mẫu 1 Thuở ấy, khi chưa có thế gian cũng như muôn vật và loài người, có một vị thần với ngoại hình và sức mạnh phi thường xuất hiện. Thần ngẩng đầu đội trời lên, tự mình đào đất, đập đá tạo thành một cái cột chống trời. Công việc cứ tiếp diễn như vậy, chẳng bao lâu trời và đất đã được phân đôi. Khi trời đã cao và khô, thần đã phá cột đi và lấy đất đá ném khắp nơi biến thành những hòn núi, hòn đảo, dải đồi cao, biển rộng. Vì vậy, ngày nay, mặt đất không được bằng phẳng. Vị thần ấy sau này được gọi là Trời hay Ngọc Hoàng giữ chức trông coi mọi việc trên trời, dưới đất. Từ đó, các vị thần khác như thần Sao, thần Sông, thần Biển cũng tiếp nối công việc còn dở dang để hoàn thiện thế gian này. Mẫu 2 Thuở ấy, khi chưa có thế gian cũng như muôn vật và loài người, có một vị thần với ngoại hình và sức mạnh phi thường xuất hiện. Thần ngẩng đầu đội trời lên, tự mình đào đất, đập đá tạo thành một cái cột chống trời. Công việc cứ tiếp diễn như vậy, chẳng bao lâu trời và đất đã được phân đôi. Khi trời đã cao và khô, thần đã phá cột đi và lấy đất đá ném tung khắp nơi biến thành những hòn núi, hòn đảo, dải đồi cao, biển rộng. Vì vậy, ngày nay, mặt đất không được bằng phẳng. Mẫu 3 Thần trụ trời là truyện thần thoại được lưu truyền khá sớm trong dân gian Việt Nam giải thích sự hình thành trời đất tự nhiên. Thuở ấy, chưa có sự xuất hiện của loài người và muôn vật. Trời và đất chỉ là một vùng hỗn độn, tối tăm chưa được phân chia rõ ràng. Dân gian đã ghi công của các vị thần này trong câu hát được lưu truyền từ đời này sang đời khác và còn truyền đến ngày hôm nay. Xem thêm Mẫu 4 Trong buổi bình minh của thời gian, khi vũ trụ còn tồn tại dưới dạng một khối hỗn mang chưa có hình hài hay sự sống, một vị thần có tầm vóc khổng lồ và sức mạnh vô song đã xuất hiện. Sự hiện diện của thực thể này đánh dấu bước khởi đầu cho quá trình kiến tạo thế gian theo một trật tự hoàn toàn mới. Thần đã thực hiện hành vi vĩ đại là ngẩng đầu đội bầu trời lên cao, đồng thời tự mình đào đất và đập đá để xây dựng một cột trụ chống trời vững chãi. Qua quá trình lao động bền bỉ và phi thường đó, không gian giữa trời và đất dần được nới rộng và phân định rõ rệt. Khi vòm trời đã đạt tới độ cao nhất định và trở nên khô ráo, vị thần quyết định phá hủy cột trụ để hoàn tất quá trình phân cực vũ trụ. Những mảnh vỡ từ cột trụ khổng lồ khi bị ném ra khắp nơi đã chuyển hóa thành các địa hình phong phú như núi non, hải đảo và những dải đồi cao. Đất đá rơi xuống tạo nên những vết lõm sâu thẳm, từ đó hình thành nên biển cả rộng lớn bao quanh lục địa. Đây chính là nguyên nhân huyền thoại giải thích cho sự gồ ghề và không bằng phẳng của địa hình mặt đất ngày nay. Vị thần kiến tạo này sau đó được tôn vinh là Ngọc Hoàng hoặc Trời, giữ vai trò tối cao trong việc quản lý thiên đình và hạ giới. Sau khi cấu trúc cơ bản của thế giới được thiết lập, các vị thần khác như thần Sao, thần Sông và thần Biển đã tiếp nối sứ mệnh để hoàn thiện hệ sinh thái tự nhiên. Toàn bộ câu chuyện là một minh chứng cho tư duy sơ khai của người Việt về nguồn gốc của không gian sống và các quy luật vật lý cơ bản. Mẫu 5 Huyền thoại về Thần Trụ Trời đại diện cho nỗ lực giải thích sự hình thành thế giới của người Việt cổ thông qua hình tượng nhân hóa các lực lượng tự nhiên. Thuở sơ khai, khi thế gian chưa được định hình và muôn loài còn chưa xuất hiện, một vị thần mang sức mạnh siêu nhiên đã tự mình thực hiện sứ mệnh khai thiên lập địa. Chàng đã dùng đầu đội trời cao và dùng tay đào đất đá để đắp thành một cái cột chống đỡ vòm trời khỏi sụp đổ xuống đất. Công việc này diễn ra liên tục, khẳng định ý chí chinh phục thiên nhiên của con người được gửi gắm qua hình ảnh thần linh. Khi khoảng cách giữa trời và đất đã được xác lập một cách vững chắc, thần đã phá bỏ cột trụ trung tâm để mở rộng không gian. Hành động ném đất đá ra khắp bốn phương tám hướng đã tạo nên sự đa dạng của địa hình với những ngọn núi hùng vĩ và những thung lũng sâu. Chính sự phân tán ngẫu nhiên này đã khiến cho mặt đất không còn bằng phẳng mà trở nên nhấp nhô với các dải đồi và biển khơi rộng mở. Vị thần có công khai phá đó sau này được suy tôn là Ngọc Hoàng, thực thể cai quản mọi biến chuyển của vũ trụ. Trật tự thế giới không dừng lại ở đó mà tiếp tục được bồi đắp bởi các vị thần phụ trợ như thần Sao, thần Sông và thần Biển. Sự tiếp nối của các vị thần này biểu trưng cho quá trình hoàn thiện các yếu tố chi tiết của môi trường sống từ vĩ mô đến vi mô. Câu chuyện không chỉ là một giải thuyết về địa chất mà còn phản ánh tâm thức sùng bái tự nhiên của cư dân nông nghiệp cổ. Mẫu 6 Trong hệ thống thần thoại Việt Nam, câu chuyện Thần Trụ Trời đóng vai trò nền tảng trong việc thiết lập nên quan niệm về một thế giới có tôn ty và cấu trúc. Vào thời điểm chưa có sự tồn tại của loài người hay vạn vật, một vị thần khổng lồ đã xuất hiện giữa khoảng không mịt mù của vũ trụ. Với sức mạnh phi thường, thần đã thực hiện thao tác ngẩng đầu đội trời lên cao để phân tách hai thái cực âm và dương. Để giữ cho bầu trời không sụp xuống, thần đã đào đất và đập đá để xây dựng một cây cột chống đỡ vô cùng vững chãi. Thời gian trôi qua, công việc đào đắp của thần đã làm cho trời đất ổn định và không gian trở nên thoáng đãng hơn. Khi bầu trời đã khô và ổn định ở vị trí của nó, vị thần đã phá tan cột trụ để kiến tạo nên hình hài của mặt đất. Những tảng đá và khối đất khổng lồ bị ném đi đã trở thành núi cao, đồi núi trập trùng và các hòn đảo giữa đại dương. Sự kiến tạo mang tính tự phát này là lý do vì sao mặt đất ngày nay đầy rẫy những vết lồi lõm và không có sự bằng phẳng tuyệt đối. Thực thể vĩ đại này sau đó được dân gian gọi là Trời hoặc Ngọc Hoàng, vị thần giữ quyền năng tối thượng trông coi vạn vật. Tiếp nối công việc vĩ đại của thần, các vị thần khác như thần Sao hay thần Sông đã xuất hiện để làm phong phú thêm vẻ đẹp của thế gian. Đây là một cách lý giải đầy chất thơ về sự hình thành của các thiên thể và hệ thống thủy văn trên trái đất. Toàn bộ quá trình này phản ánh khát vọng của con người trong việc tìm hiểu về nguồn gốc của nơi mình đang sinh sống. Mẫu 7 Huyền thoại Thần Trụ Trời là một bản anh hùng ca về sức mạnh lao động và khả năng sáng tạo của thần linh trong buổi đầu tạo lạc. Khi thế gian còn là một khối u tối chưa phân định, vị thần với ngoại hình vĩ đại đã xuất hiện để thực hiện sứ mệnh phân đôi vũ trụ. Bằng hành động ngẩng đầu đội trời và tay chân đào đất đắp cột, thần đã tạo ra một trục đứng trung tâm để nâng đỡ bầu trời. Sự bền bỉ của thần đã giúp cho thế giới thoát khỏi trạng thái hỗn mang, hình thành nên ranh giới rõ ràng giữa thượng tầng và hạ tầng. Khi bầu trời đã ổn định và đạt tới độ cao cần thiết, vị thần đã phá bỏ cột trụ để biến những nguyên liệu đó thành vật liệu trang trí cho mặt đất. Những nắm đất và hòn đá bị ném đi đã hóa thành những rặng núi, những dải đồi cao và những hòn đảo muôn hình vạn trạng. Sự phân bổ không đồng đều này chính là nguyên nhân dẫn đến đặc điểm địa hình nhấp nhô của trái đất hiện đại. Sau chiến công hiển hách đó, vị thần ấy được tôn kính gọi là Ngọc Hoàng, người đứng đầu toàn bộ hệ thống thần linh cai quản trời đất. Công cuộc hoàn thiện thế gian được chuyển giao cho những vị thần chuyên trách như thần Sao, thần Sông hay thần Biển để tô điểm cho sự sống. Sự xuất hiện của các vị thần nối tiếp chứng tỏ thế giới là kết quả của một quá trình lao động tập thể đầy tính thần thánh. Câu chuyện này ghi dấu ấn sâu đậm trong tư duy văn hóa của người Việt về sự hình thành của không gian sinh tồn. Mẫu 8 Văn bản thần thoại Thần Trụ Trời không chỉ đơn thuần kể về việc tạo ra thế giới mà còn chứa đựng những lý giải thú vị về sự đa dạng địa lý. Ở giai đoạn mà muôn vật và loài người còn chưa hiện diện, một vị thần với tầm vóc phi thường đã bước ra từ hư không để định hình vũ trụ. Thần đã dùng sức mạnh của mình để ngẩng đầu đội trời lên cao, đồng thời xây dựng một cái cột bằng đất đá để chống đỡ bầu trời. Nhờ vào nỗ lực không ngừng nghỉ đó, sự phân chia giữa trời và đất đã trở nên rõ nét, tạo ra khoảng không cho sự sống nảy mầm. Khi cấu trúc vòm trời đã vững chắc và khô ráo, vị thần đã phá hủy cột trụ để trả lại sự tự do cho không gian. Những mảnh đất đá từ cột trụ bị thần ném ra khắp nơi đã chuyển hóa thành núi non hùng vĩ và các hải đảo giữa biển khơi. Do các mảnh vỡ này rơi xuống một cách ngẫu nhiên, mặt đất đã hình thành nên những dải đồi cao và vùng biển sâu thay vì một bề mặt bằng phẳng. Vị thần khai phá này sau đó chính là Ngọc Hoàng, người giữ chức năng quản lý mọi sự vụ ở cả hai cõi trời và đất. Tiếp bước thần, những thực thể thần thánh khác như thần Sao và thần Biển đã thực hiện các công việc chi tiết để hoàn thiện vẻ đẹp của thế gian. Sự phân công lao động giữa các vị thần thể hiện một tư duy có hệ thống của người xưa về cách thức vận hành của vũ trụ. Mỗi ngọn núi hay dòng sông đều được coi là kết quả từ những hành động cụ thể của các vị thần tiền sử. Mẫu 9 Trong kho tàng thần thoại Việt Nam, hình tượng vị thần xây cột chống trời là biểu tượng rực rỡ nhất cho khát vọng phân định không gian của con người. Vào thời kỳ hồng hoang khi vạn vật còn chìm trong bóng tối, một vị thần với sức mạnh khổng lồ đã xuất hiện để thiết lập trật tự. Thần đã tự mình thực hiện công việc khó khăn nhất là ngẩng đầu đội trời lên và xây một cột trụ khổng lồ bằng đất đá. Hành vi này đã giúp ngăn cách bầu trời và mặt đất, tạo ra một môi trường có thể tồn tại các dạng sống sau này. Khi bầu trời đã cao vút và khô ráo, vị thần quyết định dỡ bỏ cột trụ vốn đã hoàn thành sứ mệnh của nó. Những nguyên liệu đất đá từ cột trụ bị thần ném tung ra khắp các hướng, tạo nên một sự biến đổi địa hình to lớn trên bề mặt trái đất. Những nơi đá rơi xuống đã mọc lên núi cao và hải đảo, còn những chỗ bị đào xới thì trở thành biển rộng mênh mông. Điều này giải thích một cách huyền ảo lý do tại sao mặt đất ngày nay lại có sự nhấp nhô trập trùng thay vì phẳng lặng. Vị thần có công lao vĩ đại này chính là Ngọc Hoàng, thực thể cai quản và điều hành mọi việc trong vũ trụ bao la. Để thế giới thêm phần phong phú, các vị thần khác như thần Sao hay thần Sông đã tiếp tục thực hiện những phần việc còn lại. Toàn bộ quá trình kiến tạo này cho thấy thế gian là một thực thể sống động được nhào nặn bởi bàn tay thần thánh. Mẫu 10 Huyền thoại Thần Trụ Trời bắt đầu bằng một bối cảnh trống rỗng khi thế gian chưa có muôn vật cũng như loài người hiện diện. Giữa không gian vô tận đó, một vị thần mang hình dáng khổng lồ và sức mạnh thần bí đã bất ngờ xuất hiện. Thần đã dùng đầu mình để đẩy bầu trời lên cao, đồng thời dùng tay đào đất đá xây dựng một cột chống vững chắc giữa trung tâm vũ trụ. Sự kiên trì của thần trong việc đắp cột đã dẫn đến sự phân tách rõ ràng giữa bầu trời bao la và mặt đất rộng lớn. Sau khi trời đã đạt đến độ cao ổn định, vị thần phá bỏ cột trụ và ném những khối đất đá ra khắp bốn phương. Những mảnh vỡ đó khi chạm đất đã biến thành núi non, những dải đồi cao và vô số các hòn đảo lớn nhỏ trên đại dương. Do sự phân tán ngẫu nhiên của các khối vật chất này, mặt đất không còn duy trì được sự bằng phẳng nguyên thủy. Vị thần này sau này được gọi là Ngọc Hoàng, vị vua của cõi trời giữ trọng trách giám sát mọi hoạt động trên thế gian. Sự hoàn thiện của thế giới còn có sự đóng góp của các vị thần kế cận như thần Sao, thần Sông và thần Biển. Mỗi vị thần lại mang đến một yếu tố mới, giúp cho thế gian trở nên đủ đầy và đa dạng hơn về mặt cảnh quan. Câu chuyện này phản ánh niềm tin của người Việt về sự bảo hộ của các vị thần đối với môi trường tự nhiên. Mẫu 11 Câu chuyện về Thần Trụ Trời là một trong những huyền thoại kiến tạo quan trọng nhất giải thích về cấu trúc địa lý của mặt đất. Khi vũ trụ còn là một vùng tối tăm chưa có sự sống, một vị thần có tầm vóc và sức mạnh phi thường đã xuất hiện để thay đổi thế giới. Thần thực hiện hành động đội trời lên và đắp một cái cột bằng đất đá để ngăn cách bầu trời với mặt đất phẳng lặng. Quá trình lao động bền bỉ này đã làm cho khoảng cách giữa hai cực của vũ trụ ngày càng trở nên xa hơn. Khi bầu trời đã cao và khô, thần phá bỏ cột trụ để tạo ra các yếu tố địa hình mới cho mặt đất. Thần ném đất đá từ cột trụ ra khắp mọi nơi, làm nảy sinh núi rừng, các hải đảo và những vùng đồi núi trập trùng. Biển cả sâu thẳm cũng được hình thành từ những nơi đất bị đào bới để lấy nguyên liệu xây cột trước đó. Sự kiến thiết này là câu trả lời cho hiện trạng mặt đất gồ ghề và đầy rẫy những biến chuyển địa hình như ngày nay. Vị thần ấy sau này được tôn xưng là Ngọc Hoàng, thực thể quyền năng nhất cai quản trời và đất. Thế giới sau đó được tô điểm thêm bởi các vị thần Sao, thần Sông và thần Biển trong quá trình hoàn thiện tạo hóa. Mỗi chi tiết địa lý đều gắn liền với một phần thân thể hoặc hành động cụ thể của vị thần khai thiên lập địa. Mẫu 12 Huyền thoại Thần Trụ Trời miêu tả một cách sinh động quá trình hình thành vũ trụ từ trạng thái hỗn mang đến trạng thái có trật tự. Vào thời đại xa xưa khi thế gian còn trống rỗng, một vị thần với sức mạnh vô song đã hiện thân để phân đôi trời đất. Thần đã dùng đầu mình đẩy vòm trời lên cao và đắp một cột trụ khổng lồ để giữ cho bầu trời không sụp xuống. Công việc đắp cột và đào đất được thần thực hiện một cách tỉ mỉ cho đến khi ranh giới thiên địa được xác lập vững chắc. Khi trời đã khô ráo và ổn định ở trên cao, vị thần đã dỡ bỏ cột trụ để biến những mảnh đất đá thành các thực thể địa lý. Thần ném đất đá ra xa, tạo nên những ngọn núi hùng vĩ, những hòn đảo cô độc và những dải đồi trập trùng trên lục địa. Những vùng đất bị thần đào xới để xây cột đã lún sâu và chứa đầy nước, hình thành nên biển cả mênh mông. Đây chính là lý do huyền thoại giải thích cho tính chất không bằng phẳng của địa hình trái đất hiện thời. Vị thần vĩ đại này chính là Trời hay còn gọi là Ngọc Hoàng, người nắm giữ quyền hành tối cao trên thiên đình. Tiếp nối công trình của thần, các vị thần như thần Sao hay thần Sông đã xuất hiện để làm đẹp thêm cho thế giới. Sự phối hợp của các vị thần đã tạo nên một thế gian hoàn mỹ và sinh động cho muôn loài sau này. Mẫu 13 Văn bản Thần Trụ Trời giới thiệu về một thời kỳ tiền sử khi muôn vật chưa được sinh ra và thế giới còn mịt mù tăm tối. Trong bối cảnh đó, một vị thần với thân hình khổng lồ và sức mạnh thần thánh đã xuất hiện để thực hiện công việc khai phá. Thần đã nâng bầu trời lên cao bằng đầu và xây dựng một chiếc cột bằng đất đá để làm điểm tựa cho vũ trụ. Nhờ vào hành động kiên trì này mà trời và đất đã được phân định thành hai không gian riêng biệt và ổn định. Sau khi bầu trời đã ổn định ở vị trí tối ưu, thần phá bỏ cây cột để biến những mảnh vỡ thành cảnh quan mặt đất. Những tảng đá và khối đất khổng lồ bị ném đi đã tạo nên những dãy núi cao, những hòn đảo và các vùng đồi núi. Sự ném đi một cách phân tán này đã làm cho mặt đất không có sự đồng nhất về độ cao, dẫn đến địa hình nhấp nhô hiện tại. Vị thần vĩ đại này sau đó được biết đến với danh hiệu Ngọc Hoàng, vị chủ tể trông coi mọi việc của thiên hạ. Công cuộc trang trí cho thế gian được hoàn thiện bởi các vị thần khác như thần Sao, thần Sông và thần Biển. Mỗi vị thần đảm nhận một lĩnh vực riêng biệt, góp phần tạo nên một hệ sinh thái đa dạng và phong phú. Toàn bộ huyền thoại thể hiện lòng tôn kính của con người đối với các thế lực siêu hình trong việc tạo ra sự sống. Mẫu 14 Huyền thoại Thần Trụ Trời là một trong những tác phẩm tiêu biểu phản ánh tư duy hình khối và không gian của người cổ đại. Thuở thế gian chưa hình thành, muôn vật chưa có, một vị thần mang sức mạnh phi thường đã xuất hiện để thiết lập trục vũ trụ. Thần đã dùng sức mạnh tự thân để nâng bầu trời và đào đất đắp thành một cột trụ chống trời vô cùng vĩ đại. Qua quá trình làm việc liên tục, trời và đất dần tách xa nhau, tạo ra một không gian khoáng đạt cho vũ trụ. Khi bầu trời đã cao và trở nên ổn định, vị thần quyết định phá hủy cột trụ để thay đổi cấu trúc mặt đất. Thần ném đất đá từ cột trụ ra khắp nơi, tạo thành núi non, đảo nhỏ và các dải đồi nhấp nhô trên bề mặt trái đất. Chính những hành động ném đá này đã làm cho mặt đất trở nên gồ ghề, không bằng phẳng như thuở ban đầu. Vị thần khai phá này sau này được gọi là Ngọc Hoàng, người giữ chức vụ cao nhất trông nom cả trời lẫn đất. Các vị thần khác như thần Sao, thần Sông và thần Biển cũng nhanh chóng xuất hiện để tiếp nối công việc sáng tạo. Sự xuất hiện của các thiên thể và hệ thống sông ngòi đã làm cho thế gian trở nên sống động và hoàn thiện. Câu chuyện khẳng định rằng thế giới được tạo ra từ sự hy sinh và lao động miệt mài của các thực thể thần thánh. Mẫu 15 Câu chuyện Thần Trụ Trời giải thích nguồn gốc của thế giới thông qua những hành động vật lý mạnh mẽ của một vị thần khổng lồ. Ở thời điểm mà sự sống còn chưa bắt đầu, một vị thần với vóc dáng kỳ vĩ đã hiện diện để phân định ranh giới thiên địa. Thần đã tự mình ngẩng đầu đội trời lên và dùng tay đào đất đá đắp thành một cột trụ vững chắc giữa hư không. Công việc kiến thiết này đã giúp xác lập một khoảng cách cố định giữa bầu trời phía trên và mặt đất phía dưới. Khi trời đã cao và không còn khả năng sụp đổ, vị thần phá bỏ cột trụ để hoàn thiện địa hình cho trái đất. Đất đá từ cột trụ bị ném ra khắp nơi đã chuyển hóa thành những ngọn núi cao vút và những hòn đảo rải rác trên đại dương. Những hố sâu do thần đào lấy đất đã trở thành những vùng biển rộng lớn, chứa đựng nguồn nước vô tận của thế gian. Đây là lý do khiến cho bề mặt trái đất ngày nay mang hình thái đa dạng và không có sự bằng phẳng tuyệt đối. Vị thần có công khai mở này về sau được suy tôn là Ngọc Hoàng, vị vua cai trị muôn loài trên trời dưới đất. Sự tham gia của các vị thần như thần Sao hay thần Sông ở giai đoạn sau đã giúp thế giới đạt tới trạng thái cân bằng. Những dòng sông và ánh sao được coi là những nốt nhạc cuối cùng hoàn thiện bản giao hưởng tạo thế. Mẫu 16 Trong tâm thức dân gian, huyền thoại Thần Trụ Trời là lời giải đáp cho sự tồn tại của vũ trụ và các hiện tượng địa lý tự nhiên. Vào lúc trời đất còn chưa phân đôi, vạn vật còn mờ mịt, một vị thần khổng lồ đã xuất hiện với sứ mệnh tạo lập thế gian. Thần đã dùng đầu đội trời và xây dựng một cây cột chống trời bằng đất đá để tạo ra không gian sống. Nhờ vào nỗ lực phi thường của thần, bầu trời và mặt đất đã thoát khỏi trạng thái dính liền để trở nên ổn định. Khi bầu trời đã cao và khô ráo, thần phá cột đi và lấy đất đá ném ra khắp bốn phương để kiến tạo địa hình. Hành động này đã tạo nên những dãy núi dài, những hòn đảo xa xôi và những dải đồi nhấp nhô trên mặt đất. Biển rộng mênh mông cũng xuất hiện từ những vết lõm do việc đào đất xây cột tạo nên, giải thích cho mặt đất không bằng phẳng hiện nay. Vị thần vĩ đại ấy sau này được tôn kính gọi là Ngọc Hoàng, thực thể tối cao trông coi vạn vật trong vũ trụ. Các vị thần khác như thần Sao, thần Sông và thần Biển cũng tiếp tục công việc của mình để làm đẹp thêm cho trái đất. Sự tiếp nối của các vị thần chứng tỏ thế giới là một công trình nghệ thuật vĩ đại được xây dựng qua nhiều giai đoạn. Mỗi vị thần đảm nhận một vai trò cụ thể, từ việc thắp sáng bầu trời đêm đến việc dẫn nước cho đất đai. Mẫu 17 Văn bản Thần Trụ Trời khởi đầu bằng bối cảnh hư không, khi con người và muôn vật vẫn chưa được sinh ra trên trái đất. Giữa sự tĩnh lặng đó, một vị thần có sức mạnh phi thường đã hiện thân để thực hiện một hành vi mang tính lịch sử vũ trụ. Thần ngẩng đầu đội trời lên cao, đồng thời miệt mài đào đất đắp đá để tạo thành một cột chống trời vĩ đại. Công việc này đã giúp trời và đất phân định rõ ràng, thiết lập nên nền tảng cho sự tồn tại của không gian. Khi bầu trời đã đạt tới độ cao lý tưởng và trở nên khô ráo, vị thần đã dỡ bỏ cột trụ cũ để hoàn thiện mặt đất. Những mảnh vỡ đất đá được ném đi đã biến hóa thành núi cao, đảo nhỏ và các dải đồi trập trùng trên toàn cầu. Do sự phân tán ngẫu nhiên này mà bề mặt trái đất không bao giờ bằng phẳng, tạo nên một cảnh quan địa lý phong phú. Vị thần ấy sau này chính là Ngọc Hoàng, vị thần giữ vai trò điều hành toàn bộ sự việc ở cả thiên đình và hạ giới. Thế giới sau đó được làm phong phú thêm nhờ công lao của các vị thần tiếp nối như thần Sao, thần Sông và thần Biển. Mỗi vị thần lại đóng góp một phần tâm sức để hoàn thiện những chi tiết còn thiếu sót của buổi sơ khai. Sự phối hợp nhịp nhàng giữa các thế hệ thần linh đã tạo ra một môi trường sống hoàn thiện cho muôn loài. Mẫu 18 Thần thoại Thần Trụ Trời cung cấp một giải thuyết mang tính tâm linh về lý do tại sao mặt đất không bằng phẳng và bằng phẳng. Thuở ban đầu khi thế gian chưa định hình, muôn loài chưa xuất hiện, một vị thần mang tầm vóc khổng lồ đã bước ra để khai phá vũ trụ. Thần ngẩng đầu đẩy bầu trời lên cao và đắp một cột trụ bằng đất đá để ngăn cách trời với đất vĩnh viễn. Nhờ nỗ lực lao động của thần, bầu trời đã ổn định ở một vị trí cao vút và không gian trở nên sáng sủa hơn. Khi trời đã khô và vững chắc, vị thần phá bỏ cột trụ trung tâm để thực hiện bước tiếp theo của công cuộc tạo thế. Thần ném những khối đất đá từ cột trụ ra khắp các hướng, tạo nên sự hình thành của núi non và hải đảo. Những vùng đất bị thần đào xới để lấy vật liệu trước đó đã trở thành biển cả và các dải đồi cao trập trùng. Điều này giải thích một cách hợp lý cho việc mặt đất hiện nay đầy rẫy núi cao vực sâu thay vì một mặt phẳng đơn điệu. Vị thần khai mở này sau đó được gọi là Trời hay Ngọc Hoàng, người cai quản mọi biến chuyển của vũ trụ. Sau đó, những vị thần khác như thần Sao hay thần Sông đã xuất hiện để hoàn thiện các yếu tố tự nhiên chi tiết hơn. Mỗi thực thể thiên nhiên ngày nay đều được coi là tàn tích hoặc sản phẩm từ công cuộc kiến tạo vĩ đại đó. Mẫu 19 Trong hệ thống thần phả dân gian, Thần Trụ Trời được coi là vị thần đầu tiên đặt nền móng cho sự tồn tại của vũ trụ. Vào thời điểm thế gian còn trống rỗng và mù mịt, vị thần mang sức mạnh phi thường này đã xuất hiện để thực hiện sứ mệnh của mình. Thần đã dùng sức mạnh của đầu và vai để đội trời lên cao, đồng thời đắp một cột trụ bằng đất đá để giữ cho thiên cung ổn định. Công việc vất vả này đã dẫn đến sự phân tách tuyệt đối giữa bầu trời phía trên và mặt đất phía dưới lòng sâu. Khi bầu trời đã trở nên cao rộng và khô ráo, thần quyết định phá dỡ cột trụ để kiến tạo hình thể cho mặt đất. Những mảnh đất đá bị thần ném đi đã chuyển hóa thành những ngọn núi hùng vĩ, những hòn đảo và các dải đồi cao. Biển cả rộng lớn cũng được hình thành từ những vết tích đào xới trên bề mặt trái đất do thần thực hiện từ trước. Chính vì vậy, địa hình mặt đất ngày nay mang tính đa dạng và không bằng phẳng với đủ mọi cung bậc cao thấp. Vị thần vĩ đại ấy sau này được tôn xưng là Ngọc Hoàng, thực thể nắm giữ quyền năng trông nom mọi sự trên thế giới. Tiếp nối công việc vĩ đại này, các vị thần khác như thần Sao hay thần Sông đã xuất hiện để làm cho thế gian thêm hoàn mỹ. Sự ra đời của các vị thần kế cận biểu thị cho sự chuyên môn hóa trong việc quản lý các yếu tố tự nhiên. Mẫu 20 Câu chuyện Thần Trụ Trời không chỉ nói về một vị thần duy nhất mà còn đề cập đến sự tiếp nối của cả một hệ thống thần linh. Ở thời kỳ tiền sử khi con người chưa xuất hiện, một vị thần khổng lồ với ngoại hình phi thường đã hiện diện để phân chia trời đất. Thần thực hiện hành vi ngẩng đầu đội trời và đào đất đắp đá để tạo nên một cây cột chống đỡ vũ trụ vững chắc. Qua quá trình làm việc liên tục, vòm trời đã được nâng lên cao và mặt đất cũng dần ổn định dưới chân thần. Khi bầu trời đã cao vút và khô ráo, vị thần quyết định phá hủy cột trụ để hoàn thiện cấu trúc địa hình trái đất. Thần ném đất đá ra khắp bốn phương, biến chúng thành núi non, đảo nhỏ và các dải đồi nhấp nhô giữa biển khơi. Sự ném đi một cách ngẫu nhiên này là căn nguyên giải thích cho tính chất gồ ghề của địa hình mặt đất ngày nay. Vị thần có công khai phá đầu tiên này chính là Ngọc Hoàng, người giữ trọng trách cai quản mọi việc của nhân gian và thiên đình. Sau đó, những vị thần như thần Sao, thần Sông và thần Biển đã xuất hiện để tiếp tục phần công việc còn dở dang của Ngọc Hoàng. Sự phối hợp của các vị thần đã giúp thế gian trở nên trù phú và đủ đầy các yếu tố tự nhiên cần thiết. Thế giới chúng ta đang sống là kết quả của một chuỗi hành động sáng tạo liên tục từ các bậc thần linh tối cổ. Mẫu 21 Huyền thoại Thần Trụ Trời ca ngợi tinh thần lao động và sức mạnh sáng tạo không biên giới của thực thể thần thánh sơ khởi. Thuở đó, khi muôn vật còn chưa có tên gọi, một vị thần với vóc dáng khổng lồ đã bước ra để định hình lại vũ trụ. Thần đã dùng sức mạnh của mình đội bầu trời lên cao, đồng thời đào đất đá xây dựng một cột trụ khổng lồ giữa trung tâm thế giới. Công việc đắp cột diễn ra bền bỉ cho đến khi trời và đất được tách biệt rõ ràng, tạo ra không gian rộng mở. Khi bầu trời đã cao và khô, vị thần đã dỡ bỏ cột trụ để biến những mảnh đất đá thành các đặc điểm địa lý trên mặt đất. Thần ném đất đá ra khắp nơi, kiến tạo nên núi rừng, hải đảo và những vùng đồi núi trùng điệp đầy sức sống. Biển khơi sâu thẳm được hình thành từ những hố đào mà thần đã tạo ra trong quá trình tìm kiếm vật liệu xây cột. Đây chính là lý do khiến mặt đất ngày nay mang vẻ đẹp đa dạng với những cao nguyên và thung lũng thay vì phẳng lặng. Vị thần vĩ đại này sau này được gọi là Ngọc Hoàng, vị vua tối cao trông coi mọi biến động ở cõi thực và cõi tiên. Những vị thần như thần Sao, thần Sông và thần Biển đã tiếp nối sứ mệnh để thắp sáng và làm mát cho trái đất xanh tươi. Sự tồn tại của thế gian là minh chứng cho nỗ lực không mệt mỏi của các vị thần trong việc tạo lập sự sống. Mẫu 22 Văn bản Thần Trụ Trời tập trung giải thích sự hình thành các đại thể địa lý của trái đất thông qua một kịch bản thần thoại kỳ vĩ. Vào giai đoạn sơ khai khi thế gian mịt mù, một vị thần mang sức mạnh siêu phàm đã xuất hiện để thiết lập các chiều không gian. Thần ngẩng đầu đội vòm trời lên cao và đắp một cột trụ khổng lồ bằng đất đá để làm giá đỡ cho bầu khí quyển. Qua những nỗ lực liên tục, bầu trời và mặt đất đã được tách đôi, tạo tiền đề cho sự xuất hiện của các yếu tố tự nhiên khác. Khi bầu trời ổn định ở độ cao tối đa, vị thần đã phá hủy cột trụ để bắt đầu công cuộc tái thiết bề mặt trái đất. Những mảnh vỡ đất đá bị thần ném đi đã chuyển hóa thành núi cao hùng vĩ và những hòn đảo trập trùng giữa đại dương. Những vết lõm sâu hoắm do thần đào đất lấy vật liệu xây cột đã trở thành biển cả mênh mông ôm lấy lục địa. Địa hình gồ ghề của mặt đất ngày nay chính là kết quả từ sự phân tán vật chất ngẫu nhiên của vị thần này. Thực thể có công lao vĩ đại này sau đó chính là Ngọc Hoàng, vị chủ tể tối cao giữ quyền năng quản trị vũ trụ. Thế giới càng thêm phong phú khi các vị thần như thần Sao, thần Sông và thần Biển lần lượt tham gia vào công tác hoàn thiện tạo hóa. Mỗi ngọn núi hay dòng sông đều mang dấu ấn từ hành động kiến tạo của các vị thần thời tiền sử. Mẫu 23 Huyền thoại Thần Trụ Trời phản ánh cái nhìn nguyên thủy nhưng đầy tính hệ thống của con người về cấu trúc trời và đất. Thuở sơ khai, khi chưa có bất kỳ sinh vật nào hiện diện, một vị thần khổng lồ đã xuất hiện để thay đổi trạng thái hỗn độn của thế giới. Thần đã thực hiện hành động quyết liệt là ngẩng đầu đội trời lên cao để phân biệt rõ ràng thượng tầng và hạ giới. Đồng thời, thần miệt mài đào đất đắp đá để tạo nên một cột trụ chống trời vô cùng kiên cố và vững chãi. Công việc này tiếp diễn cho đến khi vòm trời đạt tới sự cân bằng và khô ráo hoàn toàn ở phía trên cao. Lúc này, vị thần đã phá bỏ cột trụ trung tâm để phân bổ lại các khối vật chất trên toàn bề mặt trái đất. Thần ném đất đá ra khắp muôn phương, hình thành nên các dãy núi, hải đảo và các dải đồi trập trùng nhấp nhô. Hệ thống biển khơi rộng lớn cũng xuất hiện từ tàn tích của các hố đào nguyên liệu, tạo nên một địa hình mặt đất không bằng phẳng. Vị thần ấy sau này được tôn xưng là Trời hay Ngọc Hoàng, người trông coi mọi việc xảy ra trên thế gian rộng lớn. Tiếp nối công trình vĩ đại của Ngọc Hoàng, các vị thần như thần Sao, thần Sông hay thần Biển đã tô điểm cho vẻ đẹp của sự sống. Sự ra đời của các thực thể thiên nhiên này chứng tỏ thế giới là một thực thể tiến hóa dưới sự dẫn dắt của thần linh. Mẫu 24 Trong tư duy thần thoại học, hình tượng Thần Trụ Trời đóng vai trò là tác nhân chuyển hóa vũ trụ từ trạng thái hỗn mang nguyên thủy sang trạng thái có cấu trúc rõ rệt. Thuở ấy, khi thế gian chưa được định hình và muôn vật còn là một khối u tối mịt mù, một vị thần có tầm vóc vĩ đại và sức mạnh phi thường đã hiện thân giữa hư không. Thần tự mình thực hiện công việc khai thiên lập địa bằng cách dùng đầu đội trời lên cao để phân tách hai thái cực thiên địa. Đồng thời, thần miệt mài đào đất và đập đá để xây dựng một cột trụ khổng lồ nhằm mục đích chống đỡ vòm trời khỏi sụp đổ xuống mặt đất. Quá trình lao động bền bỉ này đã làm cho khoảng không gian giữa trời và đất dần trở nên ổn định và khoáng đạt hơn. Khi bầu trời đã đạt tới độ cao lý tưởng và trở nên khô ráo vững chãi, vị thần quyết định phá bỏ cột trụ trung tâm để thực hiện bước tiếp theo của công cuộc tạo thế. Thần lấy những khối đất đá từ cột trụ ném tung ra khắp mọi hướng, tạo nên sự hình thành ngẫu nhiên của núi non, hải đảo và các dải đồi cao. Chính sự phân tán vật chất này đã giải thích cho hiện tượng mặt đất ngày nay đầy rẫy sự nhấp nhô và không duy trì được sự bằng phẳng tuyệt đối. Vị thần có công khai phá vĩ đại ấy về sau được suy tôn là Ngọc Hoàng hay Trời, thực thể nắm giữ quyền hành tối cao giám sát vạn vật. Tiếp nối sứ mệnh kiến thiết thế gian, các vị thần phụ trợ như thần Sao, thần Sông và thần Biển đã xuất hiện để hoàn thiện các chi tiết của thiên nhiên. Sự phối hợp của hệ thống thần linh này đã biến một thế giới hoang sơ trở thành một không gian sống đầy đủ và phong phú cho muôn loài sau này. Mẫu 25 Huyền thoại Thần Trụ Trời cung cấp một cách lý giải mang tính trực quan của người cổ đại về các quy luật cân bằng không gian trong vũ trụ. Vào giai đoạn mà muôn vật và loài người còn chưa xuất hiện, một vị thần mang sức mạnh siêu nhiên đã xuất hiện để thiết lập trục đứng trung tâm của thế giới. Thần thực hiện hành vi ngẩng đầu đội vòm trời lên cao, đồng thời sử dụng đất đá để đắp thành một chiếc cột chống đỡ vô cùng vững chắc giữa khoảng không bao la. Việc xây dựng cột trụ này là một nỗ lực nhằm ngăn chặn sự tái hợp của trời và đất, tạo ra môi trường cho sự hình thành của khí quyển. Sau khi công việc phân đôi hoàn tất và bầu trời đã khô ổn định trên cao, vị thần đã dỡ bỏ chiếc cột để tái cấu trúc lại bề mặt trái đất. Những tàn tích đất đá từ cột trụ bị thần ném ra khắp nơi đã chuyển hóa thành các địa hình lồi lõm như núi cao và các hòn đảo rải rác. Sự phân bổ vật chất một cách không đồng đều đã tạo nên một diện mạo mặt đất gồ ghề với những vùng biển rộng mênh mông xen kẽ các dải đồi. Vị thần khai mở này chính là Ngọc Hoàng, người giữ vị thế cao nhất trong hệ thống thần phả và trông nom mọi sự vụ ở cả hai cõi. Để thế giới không còn đơn điệu, những vị thần khác như thần Sao, thần Sông và thần Biển đã gia nhập vào công cuộc hoàn thiện các yếu tố thủy văn và thiên văn. Đây là một minh chứng cho thấy người xưa đã hình dung về thế giới như một công trình kiến trúc được xây dựng qua nhiều giai đoạn cụ thể. Toàn bộ huyền thoại phản ánh niềm tin vào sức mạnh của lao động sáng tạo trong việc thay đổi diện mạo của vũ trụ. Mẫu 26 Văn bản về Thần Trụ Trời là một bản tường thuật chi tiết về quá trình vật chất hóa các yếu tố địa lý thông qua hành động của một thực thể thần thánh. Ở thời điểm sơ khai khi vũ trụ còn trống rỗng, một vị thần với ngoại hình khổng lồ và sức mạnh vô song đã hiện diện để định hình thế gian. Thần bắt đầu sứ mệnh bằng việc đội bầu trời lên cao và đào đất đá đắp thành một cái cột chống trời vững chắc giữa lòng trái đất. Nhờ vào hành động kiên trì này mà không gian giữa trời và đất dần được phân định rõ ràng, kết thúc thời kỳ hỗn độn ban đầu. Khi bầu trời đã cao rộng và trở nên khô ráo, vị thần đã phá hủy cột trụ để biến các mảnh vụn thành những cảnh quan thiên nhiên sống động. Thần ném đất đá ra khắp muôn phương, tạo nên những ngọn núi hùng vĩ, những hải đảo xa xôi và những dải đồi nhấp nhô trập trùng. Những vết lõm sâu hoắm do thần đào đất xây cột đã trở thành biển cả bao la, chứa đựng nguồn nước vô tận của thế giới. Sự ném đi một cách phân tán này chính là lý do khiến bề mặt trái đất ngày nay mang hình thái đa dạng và không bằng phẳng. Thực thể vĩ đại này về sau được tôn kính gọi là Ngọc Hoàng hay Trời, vị chủ tể cai quản toàn bộ thiên đình và hạ giới. Tiếp nối công trình của ngài, những vị thần chuyên trách như thần Sao, thần Sông và thần Biển đã lần lượt xuất hiện để hoàn thiện hệ sinh thái tự nhiên. Sự tham gia của các vị thần kế cận chứng tỏ thế giới là một thực thể tiến hóa không ngừng dưới sự bảo hộ của thần linh. Mẫu 27 Câu chuyện Thần Trụ Trời không chỉ dừng lại ở hành động khởi thủy mà còn nhấn mạnh vào sự quản lý và duy trì trật tự thế giới sau khi kiến tạo. Thuở xưa khi chưa có loài người và muôn vật, một vị thần với tầm vóc phi thường đã thực hiện bước đi đầu tiên để khai phá vũ trụ mù mịt. Thần ngẩng đầu đội trời lên và xây một cột trụ khổng lồ bằng đất đá để làm điểm tựa ổn định cho toàn bộ thiên cung. Công việc này diễn ra bền bỉ cho đến khi trời và đất phân đôi hoàn toàn, tạo ra hai thế giới thượng đẳng và hạ đẳng riêng biệt. Khi bầu trời đã cao vút và khô ráo, thần dỡ bỏ cột trụ cũ và lấy vật liệu đó ném đi để trang trí cho mặt đất hoang sơ. Những hòn đá và nắm đất bị ném đi đã trở thành núi cao, đảo nhỏ và các vùng đồi núi nhấp nhô khắp nơi trên bề mặt lục địa. Chính những hành động này đã làm nảy sinh sự mất cân bằng địa hình, khiến mặt đất không thể bằng phẳng như ý muốn ban đầu. Vị thần có công khai phá vĩ đại này sau này chính là Ngọc Hoàng, người giữ trọng trách điều hành mọi hoạt động của vũ trụ bao la. Để cuộc sống thêm phần sinh động, các vị thần khác như thần Sao, thần Sông và thần Biển cũng bắt tay vào việc hoàn thiện các phần còn dở dang. Sự ra đời của các thiên thể và hệ thống sông ngòi đã làm cho thế gian trở nên đủ đầy và hoàn mỹ về mặt cảnh quan. Điều này cho thấy tầm nhìn của người xưa về một hệ thống quản lý thế giới có phân cấp và phối hợp nhịp nhàng giữa các vị thần. Mẫu 28 Huyền thoại Thần Trụ Trời đóng vai trò là một diễn ngôn về nguồn gốc vũ trụ tiêu biểu nhất trong kho tàng văn học dân gian Việt Nam. Vào buổi bình minh của thời gian khi vạn vật còn chìm trong bóng tối, một vị thần mang sức mạnh khổng lồ đã xuất hiện để kiến thiết trật tự thế gian. Thần thực hiện sứ mệnh của mình bằng cách ngẩng đầu đội trời lên cao, đồng thời miệt mài đào đất đập đá để xây dựng cột trụ chống đỡ vòm trời. Quá trình lao động vất vả này đã giúp phân định ranh giới rõ ràng giữa bầu trời rộng lớn và mặt đất phẳng lặng ban đầu. Khi bầu trời đã ổn định và khô ráo hoàn toàn, vị thần quyết định phá hủy cột trụ để hoàn thiện các yếu tố địa lý cho trái đất. Thần ném đất đá ra khắp bốn phương tám hướng, biến chúng thành núi non hùng vĩ, những hòn đảo cô độc và dải đồi trập trùng. Những hố sâu để lại sau quá trình đào đất xây cột đã tích nước và trở thành biển rộng mênh mông ôm lấy các lục địa. Đây là cách lý giải đầy chất thơ về sự gồ ghề của địa hình mặt đất và sự hình thành của các đại thể địa chất ngày nay. Vị thần khai mở này chính là Ngọc Hoàng, vị vua tối cao của cõi trời giữ chức vụ trông nom toàn bộ vũ trụ. Sự hoàn thiện cuối cùng của thế gian thuộc về công lao của những vị thần kế cận như thần Sao, thần Sông và thần Biển. Sự hiện diện của họ đã thắp sáng bầu trời đêm và dẫn lối cho những dòng sông chảy qua mặt đất, tạo nên sự sống vĩnh hằng. Bố cục Văn bản chia thành 3 phần: - Phần 1 ( từ đầu đến “sang núi kia”): Bối cảnh thần trụ trời xuất hiện. - Phần 2 (tiếp đến ... “ bây giờ là biển cả”): Lí giải sự hình thành trời và đất. - Phần 3 (Còn lại): Nguồn gốc của di tích núi Thạch Môn. Nội dung chính Câu chuyện là cách lý giải về quá trình tạo nên Trời và Đất của người xưa.
|