Soạn bài Viết bài tập làm văn số 2 - Văn tự sự kết hợp với miêu tả và biểu cảm - Ngắn gọn nhấtSoạn Văn lớp 8 ngắn gọn tập 1 bài Viết bài tập làm văn số 2 - Văn tự sự kết hợp với miêu tả và biểu cảm. Đề 2. Kể về một lần em mắc khuyết điểm khiến thầy, cô giáo buồn. Quảng cáo
Video hướng dẫn giải Đề 1 Video hướng dẫn giải Hãy kể về một kỉ niệm đáng nhớ đối với một con vật nuôi mà em yêu thích (con mèo) I. MỞ BÀI - Dẫn dắt vào hoàn cảnh nào em có được chú mèo? (được tặng nhân dịp sinh nhật, nhặt ngoài đường đem về nuôi,...) - Chú mèo này tên Mi Mi, trông chú rất dễ thương II. THÂN BÀI 1. Miêu tả con mèo - Vóc dáng, ngoại hình: + Thân hình: dài, trông như một trái đu đủ. + Bộ lông: có ba màu: trắng, cam, đen (tam thể) trông rất đẹp. + Đôi mắt: tinh anh, nhìn rõ dù ở trong bóng đêm. + Hàm răng: những chiếc răng sắc nhọn, trông rất đáng sợ khi nó nhe ra. + Đôi chân: có một lớp thịt dưới bàn chân của mèo để giúp nó đi nhẹ nhàng và không gây ra tiếng động. + Đôi tai: hay vểnh như nghe ngóng điều gì đó. + Bộ râu: là kênh ra-đa, trông rất đáng yêu. + Miệng: nhỏ bé, xinh xắn. - Khả năng, tính cách: + Bắt chuột rất giỏi. + Thích nũng nịu, thích được vuốt ve. + Sạch sẽ 2. Kể một kỉ niệm sâu sắc giữa em và chú mèo - Một ngày nọ, do tôi bận học không có thời gian để quan tâm chăm sóc chú mèo nên đã quên mất chú. - Đang tập trung học bài, chú mèo đến bên cạnh tôi kêu "meo...meo" suốt. Tôi nghĩ rằng nó đang làm phiền mình nên tôi đuổi nó đi. Nhiều lần như vậy nên có lẽ Mi Mi thấy tủi, nó bỏ ra ngoài. - Có lẽ thời gian này tôi đã quá tập trung vào việc học mà bỏ quên Mi Mi, đến khi tôi nhớ đến nó thì tôi nhận ra nó đã bỏ đi mấy ngày rồi không trở về nhà. - Tôi cảm thấy buồn và vô cùng lo lắng, có khi nào vì tôi không quan tâm nó nên nó đã bỏ đi hay không? Không biết những ngày này nó đi đâu, có ai cho nó ăn không, có bị thương bị đau không? Tôi đã khóc rất nhiều vì nhớ và lo cho nó. - Hai ngày sau đó Mi Mi trở về, tôi mừng rỡ đón lấy nó. Trông nó gầy đi thấy rõ, nó run vì đói và lạnh, trên người đầy vết bẩn và ướt mèm. Ôi! Nó bị thương ở chân mất rồi. Có lẽ nó đã đánh nhau với con mèo nào đó hoặc chẳng may bị ngã. - Tôi ôm nó vào tắm rửa bằng nước ấm, rửa vết thương và sơ cứu cho Mi Mi, lấy sữa và thức ăn cho nó. trông em thật tội nghiệp! - Sau sự việc lần này, tôi vô cùng hối hận vì sự vô tâm của bản thân với người bạn mèo. Tôi hứa sẽ quan tâm và chăm sóc cho Mi Mi thật cẩn thận và yêu thương nó nhiều hơn nữa. 3. Cảm nhận về con mèo - Chú mèo là một con vật dễ thương, ngoan ngoãn. - Đến tận bây giờ tôi vẫn yêu thương nó như ngày đầu đem về nuôi. III. KẾT BÀI - Chú mèo là một người bạn thân thương của tôi. - Tôi hứa rằng tôi và nó sẽ luôn là đôi bạn thân của nhau. Đề 2 Video hướng dẫn giải Kể về một lần em mắc khuyết điểm khiến thầy, cô giáo buồn. I. MỞ BÀI - Là học sinh chắc hẳn ai cũng đã từng có lỗi lầm khiến thầy cô giáo phải buồn. - Lần mắc khuyết điểm mà tôi mắc phải đó là lần tôi quay cóp tài liệu trong giờ kiểm tra. II. THÂN BÀI 1. Hoàn cảnh - Hôm sau có giờ kiểm tra môn Văn nhưng tôi lại nghĩ là mình điểm đã rất cao, tuần trước mới học bài rồi và còn có bạn bè chí cốt tâm giao xung quanh sẽ chỉ bài giúp mình. - Tôi dửng dưng với các bài học cho buổi kiểm tra ngày mai. Tôi xem ti vi suốt đêm và sau đó đi ngủ một cách ngon lành. 2. Trong giờ kiểm tra - Cô bước vào lớp với câu nói: “Các em lấy giấy ra làm bài kiểm tra”. - Tôi quay ra sau nhìn mấy đứa bạn chí cốt của mình, nhưng ôi thôi, sao đứa nào cũng làm lơ mình hết vậy? - Chưa kịp dò bài gì cả, tôi lấy giấy làm bài kiểm tra trong sự hồi hộp, lo lắng. - Cô đọc đề xong, tôi thấy ai cũng cắm cúi làm bài. - Còn tôi, nhìn vào đề, nó biết tôi còn tôi thì mù mờ chẳng biết nó ra thế nào. - Thế là tôi bạo dạn mở cặp lấy tài liệu để quay cóp vì chẳng còn cách nào khác. - Lần kiểm tra ấy, tôi đạt điểm 10 to tướng. - Tôi rất vui và tự hào vì điều đó. - Tôi đi khoe khắp nơi: bạn bè, ba mẹ, anh chị của mình,.. - Nhưng tối đó, tôi không ngủ được khi nghĩ về những gì mình đã làm. Tôi trăn trở, trằn trọc khó ngủ vì dù sao đi chăng nữa con điểm 10 ấy đâu phải do sức lực của tôi mà có. - Tôi đắn đo, suy nghĩ rất nhiều; không biết tôi có nên nói ra sự thật hay không? - Cuối cùng, tôi quyết định sẽ gặp cô vào sáng mai để nói tất cả sự thật. - Cô nghe tôi nói sự thật, cô đưa ra những lời khuyên nhẹ nhàng và bảo tôi không được tái phạm nữa. Bên cạnh đó, cô cũng khen tôi vì đã trung thực nhận lỗi, đó là điều đáng trân trọng. - Tôi hối hận rất nhiều về những gì mình đã làm và hứa sẽ không bao giờ tái phạm. III. KẾT BÀI - Đó là lần mắc khuyết điểm sâu sắc trong cuộc đời tôi. - Tôi sẽ cố gắng học tập tốt hơn và tự giác cao hơn trong việc học tập. Đề 3 Video hướng dẫn giải Kể về một việc em đã làm khiến bố mẹ rất vui lòng. I. MỞ BÀI - Làm việc tốt chắc chắn sẽ mang đến niềm vui cho cha mẹ, thầy cô và mọi người xung quanh. - Lần làm một việc tốt khiến cho ba mẹ tôi vui lòng đó là: giúp đỡ một bà cụ đi qua đường. II. THÂN BÀI 1. Hoàn cảnh - Hôm ấy, tôi thức dậy trễ nên chạy thật vội để đến trường. - Trên đường đi học, tôi nhìn thấy một bà lão đang muốn băng qua đường. - Thế nhưng bà lão còn rụt rè, lo sợ vì thấy trên đường xe quá nhiều, bà không dám băng qua. - Tôi đắn đo suy nghĩ: một là giúp bà lão qua đường, hai là bị trễ giờ học. Tôi phải lựa chọn một trong hai. - Tôi quyết định giúp bà lão băng qua đường dù biết rằng mình có thể sẽ bị trễ giờ học. 2. Giúp bà qua đường - Tôi chạy tới gần bà và hỏi thăm, bà có sao không? - Bà lão trả lời là muốn qua bên kia đường nhưng vì sợ xe nhiều quá nên không dám qua. - Tôi đưa ra nhã ý giúp bà băng qua đường. Bà vui vẻ nhận lời. - Một tay cầm lấy tay bà. Bàn tay ấm áp, run run của bà cũng giống như bà của tôi vậy. Tay còn lại của tôi giơ cao ra hiệu qua đường để các chú tài xế nhìn thấy mà nhường cho bà cháu chúng tôi. - Đưa bà lão qua được bên kia đường, lòng tôi cảm thấy rất vui và tự hào. - Bà lão hỏi tên tuổi của tôi, tôi học trường nào. Tôi nói, tôi phải tới trường ngay sợ trễ giờ. - Tôi tới trường vừa kịp chuông reo. - Về nhà, tôi kể cho ba mẹ nghe sự việc khi sáng với vẻ rất háo hức. - Ba mẹ tôi khen tôi là trẻ ngoan và tự hào về tôi vì đã biết giúp đỡ người lớn tuổi. III. KẾT BÀI - Đó là lần tôi làm việc tốt mà tôi cảm thấy rất vui và tự hào. - Tôi hứa với bản thân mình sẽ cố gắng làm thật nhiều việc tốt để ba mẹ, thầy cô vui lòng. Đề 4 Video hướng dẫn giải Nếu là người được chứng kiến cảnh lão Hạc kể chuyện bán chó với ông giáo trong truyện ngắn của Nam Cao thì em sẽ ghi lại câu chuyện đó như thế nào? I. MỞ BÀI - Lụi hụi làm đồ ăn trong bếp, tôi nghe thấy lão Hạc đến chơi. - Trong cuộc trò chuyện giữa chồng tôi (ông giáo) với lão, tôi nghe lão kể lại việc lão bán con chó mà đau nhói lòng. II. THÂN BÀI - Vừa gặp ngay đầu cửa, lão nói với chồng tôi là: “Bán rồi”. - Chồng tôi thắc mắc: “Bán thật rồi à, nó cho bắt à?”. - Lão nói với giọng bùi ngùi, gương mặt lão cố tỏ ra vui vẻ nhưng thật ra trong lòng đau đớn đến tột cùng. - Lão cười, cười một cách quái dị, lão cười mà cứ như mếu. Trên đôi mắt ngân ngấn nước, đỏ hoe. - Lão bắt đầu khóc, lão khóc hu hu như một đứa trẻ, khóc như chưa từng được khóc. Nước mắt chan hòa với nỗi đau khiến lòng lão quặn lại, tim đau từng hồi. - “Khốn nạn...ông giáo ơi!... Nó có biết gì đâu”. Lão kể lại. - “Ông giáo à! Ngay cả tôi cũng không hiểu vì sao mình bằng tuổi này rồi mà lại nhẫn tâm đi lừa một con chó, phản bội người bạn thân duy nhất của mình. Tôi thấy ân hận quá!”. Lão vừa nói vừa đấm thình thịch vào ngực mình, nước mắt cứ thế mà rơi trên gương mặt xương xương, gầy gầy. - Tôi thấy thương lão Hạc biết bao! - Nhìn lão Hạc, trong lòng tôi chộn rộn biết bao điều. "Không biết cậu Vàng đi rồi, lão Hạc sẽ sống chuỗi ngày còn lại như thế nào, ai sẽ quấn quýt bên lão. Những khi lão nhớ đến con trai, ai sẽ bên cạnh lão khi lão ốm yếu?” Càng nghĩ tôi càng thấy thương lão. - Giật mình khi thấy đồng hồ điểm mười hai giờ trưa, tôi phải tiếp tục nấu ăn, còn lão Hạc và chồng tôi vẫn nói chuyện ở gian trên. - Lão Hạc quả là một con người đáng thương, ông có một tấm lòng yêu thương con trai và yêu con vật như yêu chính bản thân. Một con người sống có tình có nghĩa như lão thật đáng trân trọng biết bao. III. KẾT BÀI - Đọc truyện ngắn của Nam Cao, đoạn lão Hạc sang báo tin bán chó với chồng đã để lại cho tôi cảm xúc khó tả, giúp tôi thấm thía, cảm nhận được những nỗi đau của lão Hạc cũng như những người nông dân thời xưa phải trải qua, họ phải sống trong tầng lớp nghèo khổ, bị khinh miệt rất đáng thương. - Và đây cũng là đoạn trích mà tôi thích nhất. Loigaihay.com
Quảng cáo
|