Chỉ ra những đặc điểm của thể loại đồng thoại được thể hiện trong văn bản Cô gió mất tên.
Nhớ lại kiến thức về thể loại đồng thoại.
Cách 1
Các đặc điểm của truyện đồng thoại:
- Nhân vật là các loài vật, đồ vật đã được nhân hoá: trong văn bản này các nhân vật là cô Gió, hoa tầm xuân, chị Hũ, bạn ngô, bác lau sậy, chú Ong vàng có lời nói, cử chỉ như con người.
- Thể hiện đặc điểm sinh hoạt của sự vật như các chi tiết: cô Gió vừa vội vã bay đi, cô dừng lại một vài giây rồi từ từ thổi hơi mát vào giường bà… Qua những đặc điểm đó cũng thể hiện đặc điểm tính cách của con người đó là sự quan tâm, chăm sóc dành cho mọi người.
Cách 2Các đặc điểm của thể loại đồng thoại được thể hiện trong văn bản Cô Gió mất tên:
- Các đồ vật được nhân hóa như con người (cô Gió, các bạn hoa tầm xuân, các bạn ngô, bác lau sậy, chị Hũ…)
- Các đồ vật vừa phản ánh đặc điểm của mình, vừa thể hiện đặc điểm của con người:
Đặc điểm của truyện đồng thoại:
- Nhân vật là các loài vật, đồ vật đã được nhân hoá: cô Gió, hoa tầm xuân, chị Hũ, bạn ngô, bác lau sậy, chú Ong vàng có lời nói, cử chỉ như con người.
- Thể hiện đặc điểm sinh hoạt của sự vật như các chi tiết: cô Gió vừa vội vã bay đi, cô dừng lại một vài giây rồi từ từ thổi hơi mát vào giường bà… Đồng thời cũng thể hiện đặc điểm tính cách của con người (sự tốt bụng, quan tâm và giúp đỡ mọi người xung quanh).

Các bài tập cùng chuyên đề
Bài 1 :
Nội dung chính của đoạn trích sau:
Bố, mẹ Đào đều đì công tác vắng. Chì còn hai bà cháu ở nhà. Trời nóng hầm hập. Bà ốm, nằm trên một cái giường tre. Bà không ăn được gì. Thỉnh thoảng bà lại lên cơn ho. Trán bà vã mồ hôi. Bà luôn kêu: “Khát quá! Khát quá! Đào ơi, con cho bà ngụm nước”. Đào lấy nước xong lại cầm cái quạt giấy quạt cho bà. Thấy Đào cứ luôn tay quạt, bà nắm lấy tay Đào và bảo:
[…]
Gió thổi các ngọn khói bay trên tầng ống khói nhà máy. Gió toả hơi mát của dòng suối ra khắp bờ cây. Gió đưa mùi thơm của hoa vườn tràn ra đồng cỏ. Bà mẹ ra hiên gọi con về ăn cơm, gió đưa tiếng gọi vang ra xa ngoài cánh đồng, đến tận tai em bé ngồi trên lưng trâu. Gió thổi bay phấp phới hai dải mũ bác thuỷ thủ, gió ngừng một chút để bác thuỷ thủ châm lửa vào điếu thuốc, rồi lại lồng lộn thổi tiếp. Bác thuỷ thủ kéo lá cờ lên đỉnh cột buồm, gió thổi lá cờ phần phật. Khắp mặt biển vang lên tiếng còi, tiếng chuông, tiếng xích nhổ neo, tiếng reo hò. Gió rộng lớn thổi khắp bầu trời mặt đất, nhưng vẫn không quên quay tít cái chong chóng nhỏ sặc sỡ trên tay em bé. Em bé vừa chạy vừa reo lên: “Gió! Gió! Gió mát quá!”
“A, tên mình đây rồi! – Cô Gió thầm nghĩ – Mình đã tìm thấy tên rồi!”
(Cô gió mất tên – Xuân Quỳnh)
Niềm hạnh phúc của cô Gió khi nhận ra ý nghĩa của mình
Giới thiệu về cô Gió
Cô Gió trở về đoàn tụ với gia đình.
Hành trình tìm kiếm tên gọi của cô Gió
Bài 2 :
Em hiểu thế nào về câu hát “Tôi là ngọn gió/ Ở khắp mọi nơi”?
Gió là nguồn năng lượng không bao giờ vơi cạn
Gió là một nguồn tài nguyên quý giá
Sự đáng yêu và tốt bụng luôn hiện diện ở khắp mọi nơi
Thế giới này khắp mọi nơi luôn mát mẻ
Bài 3 :
Nội dung chính của văn bản Cô gió mất tên là gì?Bài 4 :
Thông điệp mà tác giả muốn gửi gắm đến người đọc qua văn bản Cô gió mất tên là gì?